Sáng sớm ngày hôm sau, khi Lâm Vãn Kỳ đang say trong mộng bỗng ngửi thấy mùi hương kỳ lạ, cậu nhíu mày trở mình, rồi đột nhiên giật mình tỉnh giấc.
Toang rồi, đừng nói là rò rỉ khỉ ga nhé!
Cậu nhanh chóng xoay người xuống giường, nghiêng ngả lảo đảo mà xỏ dép đi ra cửa. Nhưng cửa mở mãi không ra, lúc này cậu mới nhớ ra đêm qua mình đã khóa trái. Đồng thời, một loại cảm giác lo sợ không đúng lắm nổi lên.
Quả nhiên, khi Lâm Vãn Kỳ chạy vọt ra bếp, phát hiện Hạ đại tổng tài đang đi qua đi lại xung quanh căn bếp mù mịt khói, chân tay luống cuống vội vàng không biết đang làm gì.
"Cậu làm cái gì đấy!" Lâm Vãn Kỳ hoàn toàn tình ngủ nhìn quanh căn bếp bé tí mà toàn khói xám xịt, lập tức nghi ngờ Hạ Hằng có ý định đốt cháy căn bếp nhà cậu!
Hạ Hằng sặc đến ho khan, hắn lấy tay phủi phủi khói xung quanh, ủy khuất nói: "Em định làm bữa sáng cho anh......"
Lâm Vãn Kỳ chán chẳng muốn nghe Hạ Hằng nói, lập tức đuổi hắn ra khỏi bếp, mở hết cửa sổ thông gió. Một lúc lâu sau, khói mới dần tan hết.
Nhìn trong chảo còn hai đống đen sì không biết là gì, Lâm Vãn Kỳ ngó qua thùng rác mới biết đấy là hai quả trứng gà.
Tên đầu sỏ gây chuyện đang ủy khuất nước mắt lưng tròng đứng ở cửa, thỉnh thoảng lại liếc Lâm Vãn Kỳ một cái, không khác gì trẻ con phạm lỗi.
Buồn cười chính là hắn so Lâm Vãn Kỳ cao hơn cả cái đầu, Lâm Vãn Kỳ còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-nuoi-mot-tieu-minh-tinh-chay-tron-phai-lam-sao-day/1209640/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.