Hai năm trước, Lâm Vãn Kỳ vẫn là nghệ sĩ mới, không có hậu trường, không có nhân mạch. Khi đó công ty không coi trọng cậu, tùy tiện đem cậu ném cho một người đại diện ham danh lợi. Người kia còn quên luôn Lâm Vãn Kỳ là nghệ sĩ của mình, không để ý sắp xếp lịch trình cho cậu.
Cho đến khi có một buổi tiệc, hắn mới nhớ ra mình có một nghệ sĩ mới cũng khá đẹp, muốn nở nang mặt mũi, liền mang Lâm Vãn Kỳ đi theo.
Cũng chính vào ngày đó, Lâm Vãn Kỳ lần đầu tiên gặp Hạ Hằng.
Lúc ấy Hạ Hằng mới hai mươi tuổi mà đã hào hoa phong nhã, khí chất hơn người, Lâm Vãn Kỳ liếc mắt một cái liền thấy được hắn. Trong bữa tiệc sang trọng này có rất nhiều tổng tài, con nhà giàu ăn chơi trác táng cũng rất nhiều, nhưng Lâm Vãn Kỳ liếc mắt một cái liền bị Hạ Hằng hấp dẫn. Hắn cao lớn đẹp trai, lễ nghi khéo léo, là một phú nhị đại không tầm thường, cả người đều tỏa ra mùi tiền.
Đây chính là quý tộc nha. Lâm Vãn Kỳ nghĩ trong lòng.
Cậu không có kinh nghiệm đối phó với trường hợp này, người đại diện lại cùng người khác chạy ra chỗ khác chơi đùa, đã sớm đem cậu vứt ra một góc. Lâm Vãn Kỳ bưng một ly champagne, cô độc đứng trong góc hội trường. Cậu hâm mộ nhìn đám người đứng quanh Hạ Hằng, hắn mỉm cười cùng mọi người nói chuyện phiếm, không khí cực kì tự nhiên.
Lâm Vãn Kỳ bất tri bất giác ngắm tới ngây ngốc, tim đập bịch bịch. Cuối cùng cậu nhận ra, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-nuoi-mot-tieu-minh-tinh-chay-tron-phai-lam-sao-day/1209627/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.