Thẩm Thiên Thiên tận mắt chứng kiến cảnh A Hoàng bị ô tô đâm, rất may tài xế đã phanh kịp lúc nên vết thương của A Hoàng không quá nghiêm trọng, đồng thời được đưa đến bệnh viện kịp thời nên con chó đã được cứu sống.
Tính mạng đã được cứu, nhưng không thể tránh khỏi việc anh phải nằm viện một thời gian.
Nhìn thấy A Hoàng bị quấn với đủ loại thiết bị, được đẩy ra từ phòng phẫu thuật, không hiểu sao cô lại cảm thấy buồn cười. Bệnh viện cũng bố trí một gian phòng nhỏ để tiện theo dõi các tín hiệu sống của thú cưng.
Thẩm Thiên Thiên luôn cảm thấy rằng từ khi A Hoàng đi theo cô, anh dường như bị thương liên tục.
Sau khi xác nhận rằng A Hoàng không gặp nguy hiểm tính mạng, Thẩm Thiên Thiên bước ra khỏi bệnh viện với vẻ mặt mệt mỏi, xe của Giang Lâm đang đậu bên ngoài.
"A Hoàng sẽ không sao đâu." Sau khi Thẩm Thiên Thiên lên xe, Giang Lâm ấm áp an ủi: "Nó là con chó may mắn nhất mà."
Giọng nói của anh thực sự cuốn hút, Thẩm Thiên Thiên mỉm cười: "Đúng vậy!" Đối với cô, A Hoàng là ngôi sao may mắn của cô.
Gần đây một số chuyện cứ chồng chất lên nhau khiến Thẩm Thiên Thiên không tránh khỏi có chút mệt mỏi. Căn nhà bị mất trộm, ban quản lý tài sản của tiểu khu cũng đã bồi thường, Thẩm Thiên Thiên cũng đưa mẹ vào khách sạn.
Vào ban đêm, Thẩm Thiên Thiên vừa nằm trên giường thì Thẩm Mỹ Đình đã ôm gối đi tới: "Thiên Thiên, mẹ có thể ngủ với con được không?"
"Một người một giường không phải tốt hơn sao?" Thẩm Thiên Thiên dù nói vậy nhưng cô vẫn dời sang một bên để nhường chỗ cho mẹ.
Thẩm Mỹ Đình ngồi trên giường, cánh tay bị thương vẫn đang treo trước ngực bà.
Thẩm Thiên Thiên hỏi: "Mẹ đã thay băng vết thương chưa?"
"Mẹ thay rồi, bác sĩ Giang đã giúp mẹ thay." Thẩm Mỹ Đình nâng cánh tay lên: "Không ngờ bác sĩ Giang cũng biết băng bó thế này."
"Anh ấy đã quen với việc băng bó cho động vật mà."
Thẩm Mỹ Đình bực mình liếc nhìn con gái: "Thiên Thiên, mẹ thấy bác sĩ Giang là một người thực sự tốt đấy. Hôm nay nhờ có cậu ấy mà mẹ không bị sao cả."
"Vậy mẹ hôm nào cảm ơn anh ấy đi."
"Mình mẹ cảm ơn thì sao mà đủ? Người bác sĩ Giang thích là con mà." Thẩm Mỹ Đình như đang mở máy hát: "Nhìn xem, hôm nay nó vì con chạy trước chạy sau, tất cả..."
Thẩm Thiên Thiên cất điện thoại và ngắt lời bà bằng một cái ngáp: "Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy mà mẹ không mệt sao?" Cô nói rồi nằm yên ổn: "Con ngủ trước đây!"
Thẩm Mỹ Đình: "..." Aiya, con gái bà vẫn luôn như vậy, muốn lấy lòng con gái còn rất lâu mới đạt được.
Ngày hôm sau, Thẩm Thiên Thiên nhận được tin tức từ luật sư Hứa rằng vụ ly hôn của Thẩm Mỹ Đình sẽ bắt đầu mở phiên tòa sau một tuần. Cô nói với mẹ mình tin này, Thẩm Mỹ Đình trầm mặc.
"Thế nào? Hối hận khi ly hôn à?" Thẩm Thiên Thiên ngồi bên cạnh bà hỏi.
"Không phải." Thẩm Mỹ Đình lắc đầu và nói với một giọng rối rắm: "Mẹ chỉ là có một chút lo lắng."
"Lo lắng về cái gì?"
"Con nói xem, Trương Nhất Chu thật sự sẽ giao Thẩm thị ra như thế sao?"
Trương Nhất Chu đã nắm quyền điều hành Thẩm thị gần 20 năm, chắc chắn là lúc này ông nhất quyết không giao ra đâu, đây là điều mà Thẩm Thiên Thiên đang lo lắng lúc này.
Tuy nhiên, đôi khi Thẩm Thiên Thiên cảm thấy rằng Trương Nhất Chu sẽ giao nó ra. Rốt cuộc thì không phải ông đã giao cho cô một phần vốn chủ sở hữu rồi sao?
Ly hôn càng lâu, rủi ro càng nhiều. Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác ngoài việc chờ mở phiên tòa.
Sự lo lắng của Thẩm Thiên Thiên không phải là không có lý do, ngay sau khi mở điện thoại, cô đã nhận được nhiều thông báo đẩy từ các phương tiện truyền thông.
《Chấn động! Hai mẹ con đồng thời ly hôn, tiết lộ câu chuyện góc khuất của gia tộc hào môn.》
Thẩm Thiên Thiên thuận tay nhấp vào một tin tức, lướt qua một hồi thì phát hiện ra vụ kiện ly hôn của cô cũng như mẹ cô sắp đệ đơn ly hôn, tất cả đều bị phanh phui.
Theo nội dung tin tức, đều là mang ý tứ chỉ trích phê phán cô.
But who cares, cho đến trưa, Triệu Tiểu Hi vội vàng vào văn phòng với vẻ mặt lo lắng: "Thiên Thiên, cậu đang lên hot search."
Thẩm Thiên Thiên chưa kịp phản ứng: "Tớ lên hot search?"
Cô không phải là một minh tinh, lên hot search làm gì?
"Vụ ly hôn của cậu đang lên xu hướng." Triệu Tiểu Hi lo lắng nhìn Thẩm Thiên Thiên: "Cậu xem thử đi."
Thẩm Thiên Thiên vội vàng mở Weibo, trong nháy mắt nhìn thấy chủ đề #Mẹ con đồng thời ly hôn# phía sau còn có chữ bạo. Ngoài ra còn có một chủ đề nóng nữa là #Tác giả nguyên tác của Tiểu sử Nàng hậu ly hôn#.
Đúng là *người sợ nổi danh, heo sợ béo.
*人怕出名猪怕壮:Mình không biết nên giải thích sao vì ngôn từ hạn hẹp, vả lại không hiểu sâu cũng không sao, đại khái là không muốn nổi tiếng.
Bên trong hot search là một đám quần chúng ăn dưa đang thảo luận về những chuyện này, Thẩm Thiên Thiên nhìn thấy một số bài đăng trên Weibo mắng cô, tất cả đều nói rằng chồng cô bị hôn mê sau một vụ tai nạn xe hơi, vậy mà lại cô tàn nhẫn lựa chọn ly hôn, quá máu lạnh... v.v.
Lại còn có người cho rằng cô đúng là không thông minh, dù sao Thịnh Lạc cũng sẽ không tỉnh dậy, chỉ cần cô không ly hôn thì khi Thịnh Lạc chết, không phải là cô có thể thừa kế gia sản sao?
"Kệ nó đi." Thẩm Thiên Thiên thực sự không quan tâm đến.
"Thật sự không sao chứ?" Triệu Tiểu Hi có chút lo lắng.
Thẩm Thiên Thiên cười: "Tớ cũng không thể chặn nổi miệng của những người này. Hơn nữa, Thịnh Lạc đúng là đã hôn mê sau tai nạn xe hơi và tớ đúng là đang khởi kiện ly hôn mà."
"Nhưng rõ ràng là do Thịnh Lạc đòi ly hôn trước, giới truyền thông cũng không chịu điều tra rõ ràng gì." Triệu Hiểu Hi uất giận nói: "Cái vụ tai nạn của gã đàn ông thối tha này đúng là mang lại cho cậu một đống phiền toái mà."
Thẩm Thiên Thiên cười khúc khích, rồi nhìn thấy một chủ đề mới #Tình yêu vĩnh cửu đúng là trò hề brủh brủh#.
Khi mở topic ra, cô thấy nó đang nói về việc mẹ cô ly hôn.
Netizen 1: Nếu tôi nhớ không lầm thì không phải một tháng trước trang sức Minh Châu này vẫn đang quảng bá cho lễ kỷ niệm 25 năm ngày cưới của vợ chồng CEO sao? Sao bây giờ lại ly hôn rồi?
Netizen 2: Minh Châu sáng ngời, tình yêu vĩnh cửu. Slogan này thực sự mỉa mai như bước ra từ rạp xiếc trung ương.
Netizen 3: Cười bay lâu đài tình ái luôn á, sau này ai còn mua trang sức ngọc trai nữa chời? Bản thân CEO đã ly hôn, thậm chí con gái họ cũng ly hôn, vậy đâu mới là tình yêu đích thực đây?
Netizen 4: À cái này... Tôi và chồng tôi đã đặt nhẫn cưới của trang sức Minh Châu. Giờ tôi không muốn nó nữa sau khi nổ ra chuyện này. Ai có lời khuyên nào okela không?
Netizen 5: Có mỗi tôi thấy phong cách của Minh Châu không đẹp mắt à? Tôi thấy bên XXX còn có nhiều mẫu mà nó rẻ hơn nhiều.
Thẩm Thiên Thiên nhìn xuống từng người một, không còn gì để nói. Chưa chắc người này là đang seeding cho XXX rồi.
Cô cũng đã đoán trước cuộc ly hôn của Thẩm Mỹ Đình và Trương Nhất Chu sẽ phát sinh ra mấy chuyện như vậy, nhưng không ngờ còn chưa ly hôn mà đã sớm có những hot search như vậy. Cô không chắc liệu những hot search này được gây ra bởi các đối thủ cạnh tranh hay do Trương Nhất Chu động tay.
Nhưng dù thế nào thì việc hai người họ ly hôn tạo ra ảnh hưởng nhất định đến công ty cũng là điều không thể tránh khỏi.
Thẩm Thiên Thiên suy nghĩ một chút, nói với Triệu Tiểu Hi: "Cậu tìm cách giúp tớ liên lạc với một phương tiện truyền thông, tớ nghĩ cần phải làm rõ."
Triệu Tiểu Hi nghĩ cô sẽ làm rõ chuyện ly hôn với Thịnh Lạc, vội vàng gật đầu: "Được rồi, cứ để cho tớ, tớ sẽ liên hệ với chị tiền bối làm việc trong truyền thông XXX! Tớ nhất định sẽ giúp cậu làm sáng tỏ hiểu lầm."
Thẩm Thiên Thiên mỉm cười.
Trước đó có tin tức từ nội bộ nói rằng chủ tịch hình như sắp ly hôn, nhưng chỉ là nói chuyện phiếm giữa đồng nghiệp, bây giờ hot search nóng hổi đã bộc ra, càng có nhiều người bàn tán.
Trong các nhóm nhỏ ở một số phòng ban, các cuộc thảo luận đã bắt đầu.
Lý Na và Trương Tử Oánh có quan hệ đồng nghiệp khá tốt, trong bữa trưa, cô khẽ hỏi Trương Tử Oánh: "Tử Oánh, Trương tổng thật sự muốn ly hôn với phu nhân sao?"
Mặc dù Trương Tử Oánh không có mặt tại hiện trường vụ cãi vã ở nhà ngày hôm đó, nhưng sau đó cô cũng đã biết chuyện gì đã xảy ra thông qua Trương Tử Hiên.
Trở lại vài ngày trước, Trương Tử Oánh đang hưởng thụ cuộc sống và chăm sóc sắc đẹp thì đột nhiên nhận được một thông báo nhắc nhở từ hệ thống.
[Cảnh báo, độ yêu thích của Trương Tử Hiên là -20.]
Lời nhắc nhở này khiến Trương Tử Oánh thậm chí bỏ ngang việc làm đẹp, cô gấp rút gọi điện cho Trương Tử Hiên, nhưng cậu không hề nghe máy. Cô cũng không rõ tại sao tất cả sự ưu ái của những người cô đang lấy lòng đều từ từ giảm xuống?
Mãi cho đến ngày hôm sau Trương Tử Oánh mới gặp được Trương Tử Hiên, nhưng ngay khi vừa chạm mặt thì cậu đã nói: "Có phải chị cũng đã sớm biết chị là chị gái cùng cha khác mẹ của tôi?"
"Em đã biết rồi sao?" Trương Tử Oánh kinh ngạc.
Trương Tử Hiên: "..." Cậu vốn dĩ chỉ muốn thăm dò cô, nhưng không ngờ cô lại trực tiếp thừa nhận.
"Thì ra chị vẫn luôn biết thân phận của mình, và chị đã lừa dối gia đình chúng tôi nhiều năm như vậy, Trương Tử Oánh à, chị đáng ghê tởm thật đấy!" Trương Tử Hiên chán ghét nhìn ả phụ nữ trước mặt, người mà cậu luôn xem như chị gái ruột.
Khi còn bé, bởi vì chị cậu thường xuyên quản chế cậu, ngược lại thì Trương Tử Oánh chưa bao giờ như thế, cho nên cậu luôn cảm thấy Trương Tử Oánh mới chính là chị của mình. Sau đó, chị của cậu đi du học, mối quan hệ của cậu và Trương Tử Oánh lại càng trở nên thân thiết hơn. Vì thế mà dần dần cậu có chút thiên vị Trương Tử Oánh hơn.
Nhưng bây giờ, cậu mới biết được Trương Tử Oánh là con gái ngoài giá thú của bố, là con của một nhân tình. Bản thân Trương Tử Oánh cũng biết rõ những điều này, thế là chị ta đã cùng Trương Nhất Chu diễn kịch, lừa dối gia đình cậu trong nhiều năm như vậy!
Chỉ vì đứa con của một ả tiểu tam mà cậu đã làm tổn thương trái tim của chị gái mình.
[Cảnh báo! Cảnh báo! Độ yêu thích của Trương Tử Hiên giảm xuống 0.]
Trương Giai Lạc có chút bối rối: "Tử Hiên em à, giờ đây chị đã là chị ruột của em rồi, em không vui sao? Sau ngần ấy năm, tình cảm giữa chị em ta là thật, sẽ không vì những chuyện này mà thay đổi, đúng không nè?"
"Ờ vui quá, vui con mẹ mày!" Trương Tử Hiên không nhịn được mà tức giận chửi thề: "Trương Tử Oánh, sao trước đây tôi lại không biết chị là con mụ vô liêm sỉ như vậy?" Một khi bộ lọc màu hồng bị hỏng, nhìn sẽ chẳng ra cái đéo gì hết.
Giờ Trương Tử Hiên mới nhận ra rằng hoa sen trắng không ai khác là Trương Tử Oánh.
Cậu chán ghét nói: "Chị gái tôi chỉ có mỗi Thẩm Thiên Thiên, chị chỉ là con hoang của người thứ ba. Nếu tôi mà biết thân phận của chị, chị nghĩ chị có thể sống trong nhà tôi nhiều năm như vậy chắc?"
Hôm qua cậu nằm trên sàn nhà chị gái mà nghĩ ngợi cả đêm, ruột gan thắt lại vì hối hận. Ả phụ nữ này từ đầu đến cuối đều biết thân phận của mình, vậy mà chị ta có thể gọi Trương Nhất Chu là cậu và mẹ cậu là mợ một cách điềm nhiên.
Đằng sau những danh xưng này, chị ta có thực sự muốn? Vì thế mà ả phụ nữ Trương Tử Oánh này sẽ tìm cách lấy đi những gì ban đầu vốn dĩ thuộc về Thẩm Thiên Thiên?
Khi chị ta và Thẩm Thiên Thiên cùng bị bắt cóc, lúc cả gia đình lựa chọn cứu chị ta, trong lòng chị ta có phải rất đắc ý đúng không?
Nghĩ khác một chút, nếu hồi đó người đến ở là con trai, chị gái và tên con trai kia dần trở thành chị em ruột thịt, bố mẹ lại có khuynh hướng thiên vị yêu thương cái tên đó hơn, thì chẳng phải cậu sẽ trở thành người dư thừa trong nhà sao.
Chỉ cần nghĩ đến điều này, Trương Tử Hiên đã cảm thấy khó chịu, đáng đời cậu bây giờ không được chị gái chăm sóc cho.
Đối mặt với thái độ của Trương Tử Hiên, trái tim Trương Tử Oánh dần dần nguội lạnh.
Khi nhìn thấy dòng chữ [Không thể lấy lòng] hiển thị trên bảng hệ thống, cô chợt bật cười: "Trương Tử Hiên, em nghĩ chị muốn gọi mẹ em là mợ lắm sao? Mỗi lần nhìn thấy gia đình bốn người các người vui vẻ, em có biết trong lòng chị cảm thấy như nào không? Nhìn thấy bố chị ngay trước mặt nhưng chị chỉ có thể gọi ông ấy là cậu, có công bằng với chị không?"
"Ăn nói xà lơ gì vậy con dở hơi này? Nếu cảm thấy không thoải mái thì đến nhà chúng tôi làm đéo gì? Hưởng thụ cuộc sống thượng lưu mà nhà họ Thẩm đã dành cho chị mấy mươi năm rồi, rốt cuộc vẫn là than thở không công bằng?" Càng nói, Trương Tử Hiên càng cảm thấy trước đây mình bị mỡ lợn che mắt, không ngờ Trương Tử Oánh lại là loại người này.
"Trương Tử Oánh, nếu chị còn có lương tâm, giờ trước mặt tôi biết điều thì lo cút xéo đi và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt chị gái tôi và mẹ tôi." Trương Tử Hiên lạnh lùng nói: "Nếu không tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ tha cho chị."
"Tử Oánh, cô đang nghĩ gì vậy?" Lý Na vươn tay vẫy vẫy trước mặt Trương Tử Oánh.
Cô chợt hoàn hồn, cười cười nói: "Không có chuyện gì, vừa nãy cô nói cái gì đấy?"
"Thì là tôi hỏi, có đúng là Trương tổng sắp ly hôn với phu nhân như tin đồn trong công ty gần đây không?" Lý Na không quên nói chuyện phiếm.
"Chắc là vậy." Trương Tử Oánh cười đáp. Kỳ thực khi biết được chuyện này, trong lòng cô rất vui, có lẽ là do sau này cô có thể đường đường chính chính gọi ông là bố, đúng không?
Trương Tử Oánh vẫn nhớ rõ năm ấy khi mẹ cô chuẩn bị rời đi, bà đã nắm tay cô và nhờ cô đi tìm bố, nhưng khi nhìn thấy bố, bố cô không hề muốn nhận cô.
Cuối cùng, chính cô là người giả vờ đáng thương mới khiến ông động lòng, ông yêu cầu cô đóng giả làm con của em gái ông, chỉ có thể gọi là cậu, không được gọi là bố.
"À." Lý Na kinh ngạc: "Nghe nói Trương tổng ở rể nhà họ Thẩm. Nếu vợ chồng Trương tổng ly hôn, công ty sẽ ra sao?"
Trương Tử Oánh liếc nhìn Lý Na: "Cô chỉ là nhân viên nhỏ nhoi thôi, lo lắng chuyện này làm gì?"
Lý Na ngượng ngùng cười cười: "Thì tôi tùy tiện hỏi chút thôi mà."
Trương Nhất Chu quản lý công ty hơn vài chục năm, hai vợ chồng họ ly hôn, chia tài sản gia đình sợ ảnh hưởng đến công ty, không... nó đã ảnh hưởng đến công ty rồi.
Sau buổi sáng thông tin trên hot search được nổ ra, các cửa hàng chi nhánh trên cả nước và cửa hàng trực tuyến đã đón đầu một làn sóng hoàn tiền, dự kiến sẽ có nhiều người đến hoàn tiền trong những ngày tới, và giá trị thị trường cũng bốc hơi vài trăm triệu đồng trong tích tắc.
Đây có thể nói là một đại nạn. Các lãnh đạo cấp cao của công ty đã tổ chức một cuộc họp khẩn và không ngờ Thẩm Thiên Thiên cũng được mời.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]