Nhìn biểu tượng cảm xúc cuối cùng mà cô gửi, Phó Từ Hành nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại hồi lâu, cho đến khi có người gõ cửa anh mới quay lại.
Đêm ấy, Thẩm Thiên Thiên ngủ một giấc rất ngon, thậm chí còn mơ nữa, vậy nên cô bị lỡ báo thức và dậy muộn.
Mấy ngày nay tiến độ thu thập hào quang của cô lại trở nên chậm chạp, cảm giác như nếu không có Phó Từ Hành thì mục tiêu 100% với cô như một hi vọng hão huyền.
Vào ngày nghỉ thứ bảy Triệu Tiểu Hi đưa Luna đến cùng, Thẩm Thiên Thiên cũng ôm A Hoàng tham gia vào các hoạt động của phòng khám Giang Lâm.
Triệu Tiểu Hi tâm hồn hừng hực: "Vậy anh bác sĩ kia có đẹp trai không?"
Thẩm Thiên Thiên: "Đến xem là biết."
Địa điểm tổ chức sự kiện là một sân vận động nhỏ, Giang Lâm đã trả tiền thuê địa điểm, có không ít người mang theo thú cưng của mình đến tham gia. Mọi người quây quần bên nhau, trò chuyện với nhau về kinh nghiệm nuôi chó và khoe rằng chó của mình thông minh như thế nào, tựa như đang khoe con mình đã đạt 100 điểm trong kỳ thi.
Thẩm Thiên Thiên nhận thấy rằng hầu hết họ đều là những cô gái trẻ mang theo những chú chó cưng của họ. Ngoài ra còn có nhiều giống chó, chẳng hạn như poodle, corgi, samoyed,...
Chỉ có A Hoàng là chó bản địa.
"Có nhiều người quá ha." Triệu Tiểu Hi kinh ngạc: "Xem ra công việc kinh doanh của phòng khám rất tốt."
Cô gật đầu: "Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-nuoi-mot-con-cho-rot-cuoc-lai-la-chong-cu-cua-toi/1933902/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.