Editor: Snowflake HD
Bạch Uyển Thư về thành phố A trước bọn họ một ngày, lúc Diệp Đàn vừa bước ra ngoài đường, liền nhìn thấy Bạch Uyển Thư đứng đón.
“Lạy hai người xin thương tôi với.” Bạch Uyển Thư vừa lái xe vừa cằn nhằn, “Bản thân không biết tự giác mình là nhân vật công chúng sao? Hên là hôm nay sân bay ít người, cũng không có chó săn, chứ không các người đừng mong có thể bước ra đến cửa.”
Lúc xuống xe Bạch Uyển Thư lại dặn dò, “Không được tùy tiện ra ngoài, tốt nhất là nên đổi chỗ ở luôn đi, nhân viên khu vực này quá lộn xộn, như vậy sẽ không tốt với các người, nhưng nói chung vấn đề hiện tại là không được ra ngoài, không được ra ngoài, không được đi lung tung.”
Diệp Đàn giơ ngón cái “Ok”.
Đi đường khá mệt, Diệp Đàn về đến nhà liền vội vàng chạy đi xem phạm huy nhỏ và đàn diệp, sau đó ngồi xuống ghế sofa.
“Lúc đi chơi thì không thấy gì, vừa về đến nhà, đã lập tức thấy mệt.” Diệp Đàn dán mặt lên sofa, nhìn Ngọc Bạch Y đẩy hành lý về phòng, sau đó đi đến bên cạnh cô, chuẩn bị cầm lấy bình nước đi nấu.
Diệp Đàn giơ tay kéo Ngọc Bạch Y, chớp mắt nhìn hắn, “Nam thần, nấu gì đó cho em ăn đi?”
Ngọc Bạch Y ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt cô, hỏi, “Muốn ăn cái gì?”
Từ khi Ngọc Bạch Y biết nấu cơm, từ đó trở đi Diệp Đàn không bao giờ xuống bếp nữa.
Diệp Đàn suy nghĩ một chút, lắc lắc tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-mot-nam-phu/2817851/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.