Editor: Snowflake HD
Diệp Đàn đi theo chị dâu chậm rãi đến trung tâm đại sảnh, vừa nãy cô với Ngọc Bạch Y ở ngoài nên không sao, bây giờ mới vừa bước vào nhìn thấy ánh mắt mọi người nhìn bọn họ chằm chằm.
Vì vậy Diệp Đàn đi sát bên Ngọc Bạch Y hỏi: “Nam thần, tôi trả áo khoác lại cho anh được không?” Cô thấp giọng giải thích thêm, “Anh xem kìa, mọi người không ai khoác áo hết, nếu một mình tôi mặc thì có chút kì lạ phải không?”
Ánh mắt Ngọc Bạch Y vẫn nhìn thẳng phía trước, hơi liếc xéo qua cô hắn không chấp nhận: “Mặc.”
“Có phải anh sợ tôi lạnh phải không?” Diệp Đàn rất tốt bụng cho Ngọc Bạch Y một bậc thang để đi xuống, “Nhiệt độ hiện tại rất ấm, không lạnh đâu.”
Ngọc Bạch Y: “Mặc.”
Diệp Đàn im lặng một lúc, sau đó cẩn thận mở miệng, “Có phải anh cảm thấy, tôi ăn mặc như thế này, ừ… không được tốt lắm?”
Còn dám nói là sợ mị lạnh, một chút sức thuyết phục cũng không có!
Rốt cuộc Ngọc Bạch Y cũng nghiêng đầu nhìn Diệp Đàn, ánh mắt bình tĩnh: “Sợ em lạnh.”
Diệp Đàn: … Tại sao mị không thể nào tin được cái lý do củ chuối này?
Nhưng Diệp Đàn vẫn ngoan ngoãn để Ngọc Bạch Y cẩn thận khép áo lại cho mình, nhìn gương mặt xinh đẹp của hắn nghiêm túc làm những động tác bình thường thế này, đột nhiên Diệp Đàn cảm thấy rất ấm áp.
Ngọc Bạch Y thật sự có khả năng khiến cho người ta trở nên bình tĩnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-mot-nam-phu/2817769/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.