Editor: Snowflake HD
Lúc ba Diệp ra về có gọi Diệp Đàn một tiếng.
Tổ tông Diệp gia đều là quân nhân, tuy rằng cuối đời ba Diệp đều bắt đầu với việc buôn bán, trở thành các thương nhân, nhưng khí chất quân nhân trên người không bao giờ mất đi ---- nghiêm khắc chặt chẽ, điềm tĩnh ngoan cố, không khéo ăn nói.
Quản giáo con cái cũng đặc biệt nghiêm ngặt.
Ba Diệp giáo huấn Diệp Đàn: “Con ở cùng với tên này ---- ba vẫn chưa chấp thuận đâu đấy, nếu như rãnh rỗi không có chuyện gì làm, vậy thì đeo gông tới chỗ ba chịu phạt đi.”
Mặc dù trông ba Diệp cực kì nghiêm túc, nhưng Diệp Đàn chắc chắn hôm nay tâm trạng của cha mình rất tốt, cô còn một mực cho rằng, ít nhất cha sẽ không cho phép cô tiếp tục ở một mình bên ngoài, hơn nữa còn đuổi Ngọc Bạch Y đi.
Nhưng ba Diệp chỉ nhẹ nhàng nói một câu, “Không nên làm chuyện không nên làm.” Sau đó không nói thêm gì nữa.
Rốt cuộc, nam phụ đã nói với cha mị nói cái gì?
Diệp Đàn nhìn Ngọc Bạch Y đứng song song cạnh cô, khuôn mặt hắn lạnh nhạt, hoàn toàn không nhìn ra tâm tư của hắn.
Diệp Đàn không muốn nói nhiều với cha cô, nhìn về hướng ba Diệp cam đoan: “Sẽ không đâu, ba.”
Ba Diệp “Ừ” một tiếng, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào tên nam nhân đứng bên cạnh con gái mình, trên người hắn toát ra một loại khí chất khiến cho ba Diệp cảm thấy lo lắng không an tâm --- phong thái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-mot-nam-phu/2817755/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.