Editor: Snowflake HD
Diệp Đàn “A” một tiếng.
Hình như Diệp Ôn đang coi tài liệu, cho nên mấy câu hỏi của hắn có chút thờ ơ: “Tên kia có chuyện gì vậy?”
Diệp Đàn giả ngu: “Tên nào? Xảy ra chuyện gì chứ?”
“Cha vẫn chưa nhìn thấy mấy thứ này, em xác định, để anh tự tìm ra hắn?” Diệp Ôn khẽ cười một cái, “Diệp Tiểu Đàn, mấy tháng không gặp, lá gan của em ngày càng lớn nhỉ.”
“Thật sự không có gì mà.” Diệp Đàn nói thầm, “Chỉ là bạn bè bình thường thôi.”
Diệp Ôn ở bên kia nói với người khác một câu “Hoãn cuộc họp lại mười phút”, mới kề tai vào điện thoại nói tiếp: “Ừ, bạn bè bình thường, hắn ôm em cũng bình thường, em ngậm ngón tay hắn rồi đi cùng nhau đến quầy sách giáo dục trẻ em, đã mang thai?”
“!!! Anh… anh có thể ngừng động não được rồi đó… gì mà mang thai chứ, anh suy tưởng quá!”
“Tốt nhất là em nên biết chừng mực,” Giọng Diệp Ôn nhẹ nhàng không nhanh không chậm, “Muốn giống như lần trước sao, yêu đương kiểu gì khiến cho bản thân sống dở chết dở, đến lúc đó em cứ mở mắt mà xem anh có nhặt xác em không?”
Trong lòng Diệp Đàn bị nghẹn cứng: “Anh có cuộc họp thì mau đi đi.”
“Chờ đã,” Anh trai Diệp gia vô cùng bình tĩnh ngăn cản Diệp Đàn cúp máy, tiếp tục giáo huấn cô: “Giống như lần trước vậy, cha nhắc nhở anh hơn một tháng, Diệp Tiểu Đàn, em đừng mong chờ anh sẽ giúp em hứng đòn thêm nữa, rồi một mình chạy ra bên ngoài sống ung dung tự tại, hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-mot-nam-phu/131921/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.