Editor: Snowflake HD
Diệp Đàn luôn mặc những bộ trang phục rất đơn giản, tuy rằng phù hợp với khuôn mặt cô nhưng nhìn chung vẫn có chút kì cục, cho dù vậy, cũng không thể làm cô dao động mà tiếp tục – theo lối mặc đồ đơn giản, màu sắc càng tươi sáng càng tốt.
Lúc này Diệp Đàn cúi đầu nhìn xuống, áo len trắng của cô đã bị dính dấu bàn tay đủ màu sắc, đột nhiên cảm thấy… Thỉnh thoảng cũng nên mặc thử vài bộ màu đỏ chót nhỉ.
Diệp Đàn nhìn đám nhóc bị cha mẹ cùng thầy cô dẫn đi nơi khác, thở dài một hơi, xoay người kéo Ngọc Bạch Y đứng ngoài cửa vào trong tiệm.
“Vào đi,” Diệp Đàn nắm ống tay áo hắn, ngẩng đầu nhìn hắn, “Tôi mua sách cho anh.”
Ngọc Bạch Y cao hơn nàng một cái đầu, tiểu cô nương đứng trước mặt hắn, kéo ống tay áo hắn, tuy rằng khuôn mặt không quá xinh đẹp, nhưng ánh mắt trong sáng, vừa nhìn đã biết là người thông minh.
Hắn tiếp tục đưa mắt nhìn xuống nàng, đôi mắt khẽ liếc qua chiếc áo lông trắng giờ đây trở thành rực rỡ sắc màu, thậm chí khóe miệng nàng cũng dính dấu vân tay màu đỏ, sau đó hắn nhớ tới khoảnh khắc nàng quay người đẩy hắn ra ngoài.
----- Không muốn người khác tổn thương hắn cũng không hy vọng hắn làm tổn thương người khác.
Có lẽ bản thân hắn đang được nàng bảo vệ?
Bị một phàm nhân sức trói gà không chặt, nửa phần linh khí cũng không có, bảo vệ.
Khuôn mặt Ngọc Bạch Y cô đơn lạnh nhạt như trước, một bộ dáng cao ngạo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-mot-nam-phu/131919/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.