Hai ngày qua, tôi thấy vô cùng lo lắng, lo đến mức sinh tâm bệnh, cứ đi đi lại lại trong căn chung cư nhỏ.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Rốt cuộc làm thế nào mới tốt đây?
Không nhận được nhấp chuột, không thể kiếm tiền từ người hâm mộ sách, không nhận được lợi nhuận, không thể nhận được tiền cho các bài đánh giá sách, tôi nên nói như thế nào với Nha Đầu?
Liếc mắt nhìn Cấp Quận Nam, tôi suýt nữa hộc máu, so với tôi đang bực bội, người ta lại rảnh rỗi nhàn hạ, vui vẻ thoải mái nằm trên sô pha xem TV, mặc kệ tôi đi đi lại lại như thế nào, cũng không thể nào lọt vào mắt quỷ của hắn.
Tôi rất bất mãn với thái độ phớt lờ của hắn, nên bước tới đá thẳng vào ghế sô pha.
Ở đây tôi phải nhấn mạnh một chút, trong số tất cả nội thất trong nhà, chiếc ghế sô pha nội thất duy nhất mà Cấp Quận Nam yêu thích.
Quả nhiên, ngài Cấp Quận Nam đã phản ứng lại trước hành vi đó, đầu tiên là trợn mắt, sau đó di chuyển ghế sô pha vào phòng tôi nhanh như một cơn gió, dù chúng tôi chỉ ở với nhau được vài ngày, nhưng hắn rất rõ thói quen của tôi.
Kết quả là, chỉ hai giây sau, trong tay của hắn đã có thêm một chai sữa bò Vượng Tử.
OH, MYGOD! Đó là sữa bò Vượng Tử tôi thích nhất.
Hừ, tên quỷ đáng ghét này, hôm qua tôi mới mang về một thùng sữa Vượng Tử, nhưng qua một đêm chỉ còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-nha-co-chong-quy/3480475/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.