Buổi tối, Liễu Bạc Hoài đến đón Lê Khinh Chu tan tầm.
Hai người trở lại Liễu gia, Lê Khinh Chu đã sớm nhắn tin cho em trai và em gái của mình rằng đêm nay không về.
Hiển nhiên, từ khi cậu thường xuyên ở lại Liễu gia, em trai cùng em gái đều đã quen với việc câu không về nhà.
Lê Khinh Chu cảm nhận được cảm xúc của Liễu Bạc Hoài hôm nay không tốt.
Vì thế, sau khi ăn tối, lúc Liễu Bạc Hoài đang rửa chén, vòng tay ôm hắn từ phía sau, mặt dán lên lưng hắn.
“A Hoài.”
[ Ta nên dỗ A Hoài như thế nào đây.]
Liễu Bạc Hoài đặt chén đũa ngay ngắn lên kệ, dùng khăn lông thượng lau khô bọt nước, sau đó xoay người, nắm lấy đôi tay đặt bên hông hắn.
Hắn chế trụ gương mặt Lê Khinh Chu, hôn giữa mày đối phương, thấp giọng nói: “Có thể nghe anh tâm sự không?”
“Ừm.” Lê Khinh Chu gật đầu.
[ A Hoài cũng có tâm sự?]
—— Bọt khí tiểu nhân nhíu mày lại, một bộ vì người yêu mà lo lắng.
Liễu Bạc Hoài bế Lê Khinh Chu lên.
Lúc này, Lê Khinh Chu đang mặc xương chống đỡ, bị bế lên hai chân liền vờn quanh hông Liễu Bạc Hoài.
Bọn họ đi ra phòng bếp, lên lầu, đi vào thư phòng……
Giải trí Thịnh Khải.
Liễu Hạ Huy không nghĩ tới hôm nay có nhiều việc cần xử lý như vậy.
Chờ anh ta xử lý toàn bộ văn kiện cũng đã qua giờ tan tầm, trong công ty cũng không còn nhiều người.
Anh ta nhìn di động, đã sắp 9 giờ rồi.
Liễu Hạ Huy đứng lên lấy áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-ngoai-khong-dong-nhat-tuy-thoi-lat-xe/707942/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.