Nhưng sau đó, Liễu Bạc Hoài cũng gửi cho cậu một tin nhắn, nói rằng có cuộc họp gấp, hắn sẽ đến đó sau.
Đến giờ tan làm, nhân viên lần lượt ra về.
Lê Khinh Chu xử lý văn kiện, sờ sờ bụng, có chút đói.
Phương Tây Ngạn ở lại làm thêm giờ, một lúc sau mới quay lại.
Cậu ta nhận được tin nhắn của Lê Khinh Chu, gõ cửa đi vào, hỏi: "Lê tổng, có chuyện gì?"
Lê Khinh Chu: "Tôi nhớ rằng có một phố ăn vặt không xa ở tầng dưới công ty, phải không?"
Phương Tây Ngạn gật đầu, đúng là có một con phố như vậy.
Về đêm, cái mùi của con phố ấy thoang thoảng.
Một số nhân viên làm thêm giờ vào ban đêm, sẽ đi mua đồ ăn nhẹ như bữa khuya, không ít người thích đến đó.
Lê Khinh Chu: "Đi mua một ít đồ ăn nhẹ về đây, cậu dẫn người đi mua nhiều một chút."
"Các nhân viên khác trong công ty đang làm thêm giờ, hỏi họ có muốn ăn gì không, tôi mời.”
Dù sao thì, A Hoài có vẻ còn lâu mới họp xong, cậu ăn thật nhanh, A Hoài sẽ không biết được.
Cậu thật thông minh.
Phương Tây Ngạn nói, "Vâng, Lê tổng đợi tôi một lát."
Cậu ta nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Các món ăn được làm nhanh chóng, không mất nhiều thời gian.
Phương Tây Ngạn cho người lấy ra một phần đem tới phòng làm việc của Lê Khinh Chu.
Sau đó, tiếp tục đợi đồ ăn của các nhân viên khác.
Lê Khinh Chu ngồi trên ghế sô pha, bàn cà phê có rất nhiều đồ ăn đang bốc khói, cũng như trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-ngoai-khong-dong-nhat-tuy-thoi-lat-xe/707938/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.