Liễu Bạc Hoài ở lại nhà của Lê gia suốt kỳ nghỉ Tết dài. Dọn dẹp xong phòng khách, từ lúc đi vào đã không có ai, dì giúp việc biết rõ trong lòng liền đi tìm lão quản gia... Lúc đầu, ngoại trừ Lê Húc Sanh, tất cả mọi người đều biết. Sau này, Lê Húc Sanh dậy sớm nhìn thấy chú Liễu đi ra từ phòng anh trai, liền bối rối hỏi: "Tối qua chú ngủ với anh trai cháu sao?" Liễu Bạc Hoài xoa cái đầu nhỏ của Lê Húc Sanh, nói: "Đúng vậy." Lê Húc Sanh nghiêng đầu khó hiểu – cậu bé chỉ muốn ngủ một mình, tại sao người lớn lại phải ngủ chung? Mùng ba là lễ Tình nhân, Liễu Bạc Hoài đưa Lê Khinh Chu đi chơi đến tối mới về. Lúc đó Lê Khinh Chu mới biết chiêu trò lãng mạn của tam gia trong ngày lễ tình nhân không hề thua kém giới trẻ ngày nay. Cũng không biết tại sao, rõ ràng là cậu khen A Hoài, nhưng buổi tối A Hoài lại muốn đè cậu... Lê Khinh Chu mệt mỏi ngủ say, quầng đỏ trên viền mắt còn chưa phai, cuộn tròn trong chăn, có chút đáng thương. Liễu Bạc Hoài nhẹ nhàng đứng dậy đi vào phòng tắm, soi gương, cuối cùng xác nhận rằng mình vẫn ổn, không có dấu vết của năm tháng. Sau khi trở lại giường, Liễu Bạc Hoài lại đem Lê Khinh Chu ôm vào lòng. Liễu Bạc Hoài nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ cậu ngủ. Trong lúc ăn tết ở nhà họ Lê, Liễu Hạ Huy gọi điện đến, một là để báo cáo tình hình ở nước ngoài, hai là để báo ngày trở về nước, chờ sắp xếp công việc sau khi trở về. Cuối cùng, Liễu Hạ Huy nghi hoặc nói: "Chú ba, sao năm nay chú về sớm vậy?" Liễu Bạc Hoài: "Không cần phải có lý do." Liễu Hạ Huy càng khó hiểu hơn, nhưng chưa kịp hỏi cụ thể thì cậu ta đã nghe thấy ở bên kia truyền đến một giọng nói mơ hồ, không phải của chú ba mình. Liễu Bạc Hoài lập tức nói: "Trước không nói nữa, chú cúp đây." Điện thoại bị cúp, Liễu Hạ Huy nhíu mày, có chút sững sờ - giọng nói kia hình như là gọi chú ba, nhà chú ba có người sao? Không, làm sao có thể. Liễu Hạ Huy ngay lập tức lên tiếng phủ nhận. Chắc cậu ta nghe nhầm rồi. Liễu Bạc Hoài cúp điện thoại, đến bên giường. Cầm chiếc khăn tắm mà Lê Khinh Chu bỏ quên lên, gõ cửa: "Khinh Chu, anh vào nhé." Sau đó, xoay nắm cửa đi vào. ...... Kỳ nghỉ kết thúc. Sau mùng sáu, Lê Khinh Chu bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trở về Yên Kinh. Công ty cũng nghiên cứu nhiều vấn đề khác nhau - chuẩn bị cho sự gia nhập của người máy trí tuệ nhân tạo dịch vụ vào Motor City. Ngoài ra, còn phát hành trailer quảng cáo quá trình sản xuất các bộ xương hỗ trợ thông minh. Lê Khinh Chu không cần quá bận tâm đến bộ xương hỗ trợ thông minh, dù sao viện nghiên cứu sinh học cũng đã làm phần lớn công việc. Việc cho người máy vào Motor City muốn mời minh tinh đến quay chụp quảng cáo. Trước đó, ngôi sao mà Lê thị đã liên hệ để quay quảng cáo công nghệ ô tô AI là Quý Phong, người đã giành được giải thưởng Nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Hiện tại quảng cáo người máy phục vụ cũng định mời anh ta. Nhưng thật không khéo, gần đây phòng làm việc của Quý Phong vừa nhận một tài nguyên điện ảnh, trước mắt đang quay kín trong rừng, hoàn toàn không gặp được người. Cho nên, muốn tìm Quý Phong để quay, thì phải chờ một khoảng thời gian nữa. Lê Khinh Chu đã nhờ Phương Tây Ngạn hỏi thăm một chút. ——Bộ phim điện ảnh này thời gian quay không ngắn, chủ yếu là quay ngoại cảnh. Hơn nữa, Quý Phong còn là nam chính của phim. Vì vậy, không có chuyện xin nghỉ phép, dù sao cũng có thỏa thuận bảo mật, sợ lại lộ ra gì đó. Phương Tây Ngạn quay lại công ty kiểm tra lịch trình - hai bên không thống nhất được thời gian. Vì vậy, Lê thị đã rút lại lời mời Quý Phong quay quảng cáo. Tại phòng làm việc của Quý Phong, người đại diện đang thương lượng với cậu ta: "Thật sự không thể đến quay sao?" "Đó là quảng cáo người máy trí tuệ nhân tạo đầu tiên của Lê thị." "Cậu cũng thấy trận chung kết người máy trí tuệ nhân tạo hot thế nào, đặc biệt là ba người máy số 1." "Một thế hệ người máy dịch vụ ra mắt trong Motor City, đây là một cơ hội hiếm." Người đại diện vừa nói, vừa đi lại quanh phòng, cho thấy anh ta đang khẩn trương. Người kia thở dài nói: "Dù sao cũng phải đuổi kịp tiến độ quay của phim điện ảnh..." Nếu là phim bình thường thì không sao, nhưng đây lại là phim của đạo diễn lớn, hướng đến giải thưởng. Họ phải cạnh tranh để giành lấy cơ hội, người đứng đầu bộ phim đã ký thỏa thuận đảm bảo giữ bí mật trước khi bộ phim được phát hành. Dù sao trong thời gian quay phim vai phụ cũng cực kỳ khó xin nghỉ, nói chi đến vai chính của Quý Phong. Quý Phong cười khổ nói: "Anh cũng biết tính của đạo diễn Lý ..." "Lúc trước tôi có nói với anh ấy là tôi muốn ra ngoài quay quảng cáo, anh ấy mắng tôi một trận, tôi nào dám nhắc lại nữa." Đạo diễn Lý khá lập dị và khó hòa đồng. Bộ phim nào cũng được quay rất tốt, hầu như đều đoạt giải, gia cảnh thâm sâu, số lượng người đắc tội có thể xếp hàng dài từ đông đến tây Yên Kinh. Mặc dù Quý Phong là ảnh đế, hơn nữa cũng đã giành một số giải thưởng. Nhưng trong giới điện ảnh anh ta cũng chỉ là người mới, hoàn toàn không dám mạnh miệng với Lý đạo. Quý Phong không biết làm sao. Mà người đại diện thực sự không muốn từ bỏ quảng cáo của Lê thị. Theo những gì anh ta biết - quảng cáo người máy cho Motor City này chỉ là khởi đầu. Nếu thu về phản hồi tốt, có thể Lê thị sẽ tiếp tục ký hợp đồng quảng cáo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]