Lê Khinh Chu cố tình dành ra một tầng để làm văn phòng cho công ty game mới đăng kí. Hiệu suất làm việc của Phương Tây Ngạn rất nhanh, chỉ vài ngày đã có đủ thiết bị trong đó. Khi Liễu Bạc Hoài đến, Lê Khinh Chu vẫn đang ở tầng lầu ấy chuẩn bị các thủ tục cần thiết để làm một game nhỏ. Phương Tây Ngạn xuống dưới đón hắn ta. Liễu Bạc Hoài đi trước, cầm hộp cơm trên tay. Phương Tây Ngạn cùng Trâu Minh đi theo phía sau, hai người luôn giữ khoảng cách năm bước chân. Phương Tây Ngạn cảm thấy có chút kỳ lạ. —— Gần đây anh ấy thấy Liễu tổng lui đến công ty của bọn họ rất thường xuyên, để cùng ăn cơm, đón đứa nhỏ, thảo luận công việc… Hình như bây giờ ngày nào anh ta cũng có thể nhìn thấy Liễu tổng ở công ty, hơn nữa lúc nào cũng là ở cùng Lê tổng. Phương Tây Ngạn không nhịn được, nghiêng đầu hỏi nhỏ Trâu Minh: "Dạo này Liễu tổng của anh không bận gì sao?" Nếu không sao lại trông nhàn rỗi đến vậy chứ… Trâu Minh nghe vậy, biểu cảm trở nên rất kỳ quặc. Anh ta vội ho một tiếng nói: "Dù có bận đến mức nào thì cũng nên dành thời gian ăn cơm với Lê tổng." "Liễu tổng của tôi… Thật sự rất coi trọng Lê tổng." Anh ấy theo Liễu Bạc Hoài đã nhiều năm rồi, dạo gần đây anh ấy hẳn đã nhìn ra điểm kì lạ… Nhưng thực ra Liễu tổng cũng không có ý giấu diếm mục đích của mình. Khi Trâu Minh lần đầu nghe Liễu tổng hỏi anh ấy làm thế nào để theo đuổi một người với giọng điệu hơi hồi hộp kết hợp với vẻ mặt thờ ơ thường thấy, anh suýt chút nữa ngã xuống đất, há hốc mồm nhìn hắn đến mức tưởng như bị trật khớp hàm. —— Thật sự là không thể tin nổi. Liễu tổng có người mình thích ư?! Cũng may là Trâu Minh đã làm trợ lý đặc biệt nhiều năm, anh ta đã gặp nhiều sóng gió từ khi leo được đến vị trí này, chưa từng dao động. Anh ấy đã từng hai người bạn gái trước đó, cũng có thể xem là có kinh nghiệm. Vì thế, sau khi trầm ngâm suy nghĩ, Trâu Minh trả lời: "Nếu muốn theo đuổi một ai đó, ít nhất cũng nên hỏi thăm họ sáng tối, quan tâm đến tình trạng sức khỏe của đối phương, cẩn thận chăm sóc, luôn giữ một mối quan hệ tốt, cùng nhau ăn cơm,…" Trâu Minh thật ra không dám hỏi đối tượng của Liễu tổng là ai. Sau khi trả lời câu hỏi về cách theo đuổi một ai đó, anh lặng lẽ rời khỏi phòng làm việc. Dù sao thì anh vẫn luôn đi theo Liễu tổng, anh rồi sẽ biết người mà hắn động lòng là ai… Cho nên, khi biết được đối tượng của Liễu tổng là Lê tổng, Trâu Minh cạn lời… Cái, cái này có phải khó quá rồi không… Trâu Minh chỉ có thể thầm chúc Liễu tổng thành công. Anh ấy kể lại một chút với Phương Tây Ngạn, hai người rầm rì nói chuyện với nhau. Lúc này, Liễu Bạc Hoài mở cửa phòng làm việc của công ty game, nhưng lại đứng sững ở cửa. —— Trong phòng, Chu Tinh Vệ đang ngồi xổm bên cạnh Lê Khinh Chu với vẻ mặt ngưỡng mộ. Cậu ấy ăn mặc trẻ trung và thời trang với áo len, quần jeans cùng với một đôi giày thể thao trắng, trông cậu ta như thể một cậu học sinh điển trai tràn đầy sức sống. Từ góc nhìn của Liễu Bạc Hoài thì lại thấy rằng cậu ta cố tình xổm để nhìn ngắm Lê Khinh Chu. Khi ngẩng đầu lên, khuôn mặt tươi cười cùng với vẻ mặt tươi sáng của cậu thật khiến người khác hài lòng. Ngay cả ánh mắt của cậu ta cũng lấp lánh như thể sao trời, không ngừng khen ngợi Lê Khinh Chu. —— Người tí hon trong bong bóng hai tay che mặt thẹn thùng, đắc ý cười, mắt to tròn cong thành hình lưỡi liềm, xung quanh nó những cánh hoa hồng bay xuống không ngừng. "Khinh Chu." Liễu Bạc Hoài bỗng nhiên lên tiếng. Lê Khinh Chu cùng Chu Tinh Vệ cùng quay lại nhìn về phía hắn. Chu Tinh Vệ sợ hãi vội vàng đứng lên khi thấy người đang đi tới. Lê Khinh Chu lên tiếng chào hỏi: "Tam gia, anh đến rồi, tôi giới thiệu với anh một chút…" Chu Tinh Vệ lập tức xoay người cúi đầu, lắp bắp nói: "Xin, xin chào Liễu tổng…" [ Tam gia thật uy nghiêm, chỉ một cái nhìn thôi mà đã khiến thằng nhóc sợ khϊếp vía rồi, lại đây ôm ôm nào, đừng sợ. ] —— Người tí hon trong bong bóng giang hai tay làm tư thế ôm, một tay thậm chí còn cố định đầu của Rua Rua trong không khí. Vừa được khen xong, tâm trạng của Lê Khinh Chu rất tốt. Cậu ta để ý đến cơm hộp trong tay của Liễu Bạc Hoài, ánh mắt vô thức sáng lên, nói: "Tam gia, đến đây ngồi đi, đừng đứng đó." [ Hôm nay lại có gì ngon đây? ] —— Người tí hon trong bong bóng dựa sát vào thành bong bóng, lau lau khóe miệng tò mò nhìn theo hộp cơm trên tay hắn. Liễu Bạc Hoài bước đến, đặt hộp cơm xuống bàn trước mặt Lê Khinh Chu, bình thản nói: "Đồ ăn của Nhất phẩm trai." Trâu Minh liền nói thêm vào: "Lê tổng, đây là món chay ngon nhất của Nhất phẩm trai, bình thường rất khó mua được." "Liễu tổng biết anh dạo này chuyên tâm làm game, nên đã đặt trước suất ăn chay này trước hai ngày…" Đồ ăn chay của Nhất phẩm trai thậm chí còn nổi tiếng hơn cả đồ thịt, nếu không đặt trước thì chắc chắn sẽ không mua được. Trâu Minh cũng đặc biệt giới thiệu cho Lê Khinh Chu những món ăn đặc biệt của Nhất phẩm trai có trong hộp cơm ngày hôm nay. [ Đừng nói nữa, càng nói nước miếng càng chảy ròng ròng đây. Đứa nhỏ sắp chết đói rồi, chỉ chờ tam gia cho nó ăn thôi, ôi… Tôi yêu tam gia quá đi mất, moa moa! ] Giống như một fanboy nhỏ. Liễu Bạc Hoài sầm mặt, cầm theo cơm hộp bước vào. [ Ui cha, em trai nhỏ này sao lại khéo nói thế nhỉ, hihi. ]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]