[ thật giống như trong mắt tam gia chỉ có mỗi cậu…… Ha ha, cũng đúng, trong phòng tắm chỉ có hai người bọn họ, anh không nhìn tôi, chẳng lẽ nhìn quỷ sao, ha ha ha ha ha. ] —— bọt khí tiểu nhân hết sức vui mừng mà che bụng lại. Liễu Bạc Hoài thiếu chút nữa nỗi lòng phức tạp mà lấy không xong khăn lông ấm. Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Liễu Bạc Hoài đứng thẳng người nói: “Xong rồi, mặc áo ngủ vào đi đi.” “Dạ, vâng.” Liễu Bạc Hoài giúp Lê Khinh Chu mặc áo ngủ xong thì rời khỏi phòng tắm. Phía trước ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi tí tách tí tách không ngừng đã sớm biến mất, hiện tại là một mảnh yên tĩnh. Cửa sổ mở ra một khe hở nhỏ, sau cơn mưa mùi cỏ xanh cùng bùn đất phảng phất theo cửa sổ chui vào. Lê Khinh Chu thở một hơi dài, thần sắc thả lỏng. Liễu Bạc Hoài đi qua đi đem cửa sổ giấu thượng, lại lần nữa tiến vào phòng tắm thu thập một chút sau mới lần thứ hai ra tới, hắn nói: “Muốn nghỉ ngơi sao?” Tắm rửa xong tự nhiên là muốn nghỉ ngơi. Vì thế, Lê Khinh Chu gật gật đầu. Giây tiếp theo, cậu liền bị bế lên đưa đến trên giường nằm xuống…… [I"m fine, I"m ok, trước lạ sau quen, tam gia đối với bạn bè thật tốt, bế mình lên giường. ]—— bọt khí tiểu nhân mặt mang đỏ ửng, thần thái an tường mà nằm yên. “Khinh Chu.” Liễu Bạc Hoài ôm cậu nằm ở trên giường, lại không có lập tức đứng dậy. Mà là một tay chống bên tai Lê Khinh Chu, một tay vén lên sợi tóc phủ trên đôi mắt cậu, ngay sau đó cúi đầu nhìn chăm chú —— Ánh mắt sâu thẳm của Liễu Bạc Hoài dường như muốn đem người ta nuốt vào, muốn bóng hình nằm dưới thân anh lúc này thu hết vào trong mắt, không cho phép thiếu mất chỗ nào. “…… Vâng.” —— bọt khí tiểu nhân lén lút thu chân lại. Ngón tay Liễu Bạc Hoài nắm một lọn tóc, nhẹ nhàng vân vê, thấp giọng nói: “Tôi đối với Lữ Mi San không có hứng thú.” “Về sau, không cần để tôi ở cùng cô ta, hoặc là sắp đặt bất kì một người phụ nữ nào ở bên cạnh tôi, tôi sẽ không cao hứng, biết chưa.” [ Biết rồi, đã nhìn ra……] —— bọt khí tiểu nhân nằm yên, đôi tay nắm chặt đặt trên bụng, hai chỉ tiểu jiojio cũng lộ ra vẻ khẩn trương mà va chạm vào nhau. Lê Khinh Chu nhấp nhấp môi, gật đầu: “Đã biết, tam gia.” Liễu Bạc Hoài khóe miệng hơi cong, buông sợi tóc ra, khẽ vuốt trán cậu một chút, nói: “Ngủ ngon, mơ đẹp.” Dứt lời, anh đứng dậy, giúp Lê Khinh Chu đắp chăn đàng hoàng sau đó liền rời khỏi phòng. Đôi tay Lê Khinh Chu từ trong chăn vươn ra, bắt lấy chăn bên cạnh, mày nhăn lại, biểu tình nghi hoặc mà lẩm bẩm nói: “Bất kì…… Một người phụ nữ nào?” Cậu không nhịn được hồi tưởng khi trước bà Chung Lan ở trong phòng khách nói những lời này —— ‘ đến bây giờ còn không có một phụ nữ có thể rơi vào tầm mắt của thằng bé……’ “A —— chẳng lẽ tam gia thích…… Là đàn ông?!” Cho nên, giới tính không thích hợp, yêu đương kiểu gì. “Trách không được.” Lê Khinh Chu không tự chủ được mà ngáp to, đem chăn kéo lên, nhỏ giọng nỉ non: “Thì ra là thế, tôi đây hiểu rồi.” Lần sau, giới thiệu cho tam gia một tiểu soái ca anh tuấn. Hay là, anh thích tiểu mỹ nam? Chó con? Tiểu khả ái ngọt ngào? Cơn buồn ngủ tới càng lúc càng rõ, Lê Khinh Chu nghĩ nghĩ liền ngủ say, hoàn toàn không có ý thức được —— chính cậu cũng là một tiểu khả ái vừa ngọt vừa mặn, lại xinh đẹp lại ngây thơ đáng yêu. * Ngày hôm sau, Liễu Bạc Hoài đưa Lê Húc Sanh và Hạ Dịch Quân đi đến trường học, thuận tiện đưa Lê Khinh Chu quay về công ty. Lê Khinh Chu trên người mặc quần áo mà sáng sớm hôm nay Trâu Minh đưa tới. Khi cậu đến văn phòng, phía trước gửi đi tin tức gọi tới người đã đến đông đủ —— Phương Tây Ngạn, Dữu Triết, Lữ Mi San, Đổng Lâm. Còn có trí tuệ nhân tạo người máy giao sau khi kết thúc trận giao lưu chung kết, liền bị đưa tới trong văn phòng bảo tồn người máy Cứu Viện Số 1. Thấy Lê Khinh Chu bước vào, Phương Tây Ngạn đứng dậy nói: “Lê tổng.” Dữu Triết, Lữ Mi San ba người cùng hắn vốn dĩ ngồi vây quanh ở trên sô pha nhìn cái gì đó, lúc này cũng đứng lên. Lê Khinh Chu gật gật đầu: “Ngồi đi, đang xem gì vậy?” Phương Tây Ngạn nói: “Đang xem bình luận bình luận, hot search Cứu Viện Số 1 còn không có hạ nhiệt.” “Lê tổng, ngày hôm qua ngài phân phó dẫn dắt dư luận, yêu cầu ban tổ chức giao lưu trí tuệ nhân tạo người máy điều tra rõ việc người máy cứu viện xảy ra vấn đề.” “Cho dù có không ít người thi đấu ở official website phản hồi lại .” “Nhưng cho tới bây giờ, ban tổ chức cũng không có đưa ra một lời giải thích hợp lí……” Giao lưu hội trận chung kết sau khi kết thúc, Lữ Mi San lưu lại xem xét cùng copy video theo dõi, nhưng chắc hẳn phải vậy, trong video không có xuất hiện bất cứ chứng cứ rõ ràng nào. Ngày đó, tuyển thủ đi vào trận chung kết không ít, yêu cầu ở trước khi thi đấu thống nhất để kiểm tra người máy ở một gian phòng kín theo dõi cùng trông coi nhân viên kho hàng, nhân viên kiểm sát phải dùng đến từng cái dụng cụ thí nghiệm chuyên nghiệp. Lữ Mi San suy đoán, người máy Cứu Viện của đội Kỳ Đặc bọn họ giữa chừng xuất hiện trục trặc hệ thống trình tự hỗn loạn chỉ có khả năng ở ngay lúc này bị gian lận. Nhưng sau khi đề ra nghi vấn, cùng ngày sở hữu tham dự kiểm tra nhân viên đều thề thốt phủ nhận, hơn nữa dụng cụ chuyên nghiệp cũng không có bất kì vấn đề gì……
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]