Chương trước
Chương sau
—— Trong thời gian ngắn một số video ngắn liên quan đến cứu viện số một phát sóng, lượng lướt xem đột phá kỷ luật.
Cũng không lâu lắm, trang chính thức của quốc gia đăng lại, đồng thời chú ý trang của Lê Khinh Chu, đánh giá cao trí năng của cứu viện số một, triển khai công việc nghiên cứu quan trọng.
Thoáng chống, tìm kiếm về cứu viện số một xếp thẳng lên vị trí thứ nhất, ở trên cao không xuống.
【A a a, hối hận không xem so tài trực tiếp, nay đảo ngược lại, nội dung vở kịch này... Tổng giám đốc Lê không suy nghĩ làm công tác khoa học, chuyên tâm nghiên cứu trí tuệ nhân tạo sao?!】
【Tổng giám đốc Lê cũng quá lợi hại, từ ô tô AI lại tới người máy trí tuệ nhân tạo.... Xin hỏi sau đó còn có cái gì kinh ngạc nữa không? Xin cho ta chuẩn bị tâm lý, tôi muốn sớm viết ra một nghìn từ khen ngợi, thổi phồng anh ấy!】
【Mẹ ơi, tại sao tôi cảm thấy một người máy không có tình cảm lại đáng yêu như vậy?! Thật sự dễ thương. 】
【Xem xong video này tôi hoàn toàn thành người hâm mộ của tổng giám Lê, vừa đẹp trai vừa có tài! Mặc dù chân tổng giám đốc Lê tàn tật nhưng không có ảnh hưởng đến mị lực của anh ấy! Tôi trực tiếp kêu, này, lão công!】
...
Sân hội thi gia lưu người máy trí tuệ nhân tạo.
Liễu Bạc Hoài vừa nhận được điện thoại của Hạ Tân Kiến.
—— Anh ta gọi tới vì cái gì không cần nói cũng biết, hi vọng lấy được phương thức liên lạc của Lê Khinh Chu, cùng thương lượng một chút việc liên quan đến viện nghiên cứu với đối phương.
"Em sẽ nói lại." Liễu Bạc Hoài nói xong cúp điện thoại.
Hắn trở lại bên cạnh Lê Khinh Chu, nói với cậu.
Lê Khinh Chu suy nghĩ một chút, gật đầu: "Được, thời gian hẹn?"
[Kỳ lạ đội người máy cấp cứu xảy ra vấn đề ở trận chung kết, không chừng sau lưng chính là tập đoàn nhà họ Thôi với Đỗ Thầm Vi giở trò quỷ, không phải như vậy tại sao trùng hợp như thế, đang thi đấu với đội CW thì trình tự hạt nhân rối loạn...]
[Tôi xem lúc nãy người tổ chức không thể phối hợp lấy bằng chứng, có lẽ đã bị người khác mua vừa hay nếu như có nhà họ Hạ vươn tay tham gia điều tra, không chừng chuyện này chẳng mấy chốc sẽ có kết quả.]
—— Người tí hon bên trong bong bsng mặc bộ đồ Holmes, mũ săn lộc, áo khoác nhỏ, trên tay còn cầm một cái tẩu bé, không hút nhưng phía trên cái tẩu vẫn có một vòng tròn khói.
Liễu Bạc Hoài bói: "Tối này thì sao? Đến nhà họ Hạ ăn bữa cơm thường."
Lê Khinh Chu không có vấn đề, đồng ý.
Liễu Bạc Hoài nghe vậy không dấu vết quét mắt nhìn Hứa Mộng Ngưng, nói: "Vậy cậu với Hứa tiểu thư nói chuyện xong, tôi tới đón cậu."
"Hừm, làm phiền tam gia."
Liễu Bạc Hoài mang theo Hạ Huy chờ người rời đi.
Mà Lê Khinh Chu với Hứa Mộng Ngưng lên cùng một chiếc xe, đến nhà hàng đặt trước.
Sau khi Lê Khinh Chu xuống xe cậu để Tây Ngạn đi trước.
Bọn họ đi đến ghế lô của nhà hàng.
Vẻ mặt Hứa Mộng Ngưng có hơi chần chừ cùng luống cuống.
Hai tay co nắm chặt, cô nắm chặt để ở dưới bàn rồi buông ra, tiếp theo cô nắm một góc khăn trải bàn, chậm rãi mở miệng nói: "Khinh Chu, đã rất lâu chúng ta không có ăn cơm cùng nhau..."
Lê Khinh Chu ừm một tiếng: "Đúng vậy, gần đây anh quá bận. A Ngưng, anh nhớ em sắp ra trường thực tập. Cần anh hỗ trợ liên lạc thực tập bệnh viện không?"
"Trùng hợp, cậu anh là chủ nhiệm ngoại khoa bệnh viện."
Hứa Mộng Ngưng vội xua tay nói: "Không cần, Khinh Chu, em đã tìm được bệnh viện thực tập... Là học trưởng Khúc Vân Phàm khó khăn."
"Khinh Chu, em, em muốn hỏi anh một vấn đề."
Mặt Lê Khinh Chu lộ vẻ nghi ngờ, ra hiệu để cô nói.
Hứa Mộng Ngưng mím mím môi: "Anh sẽ để ý... em ở gần với Liễu Hạ Huy không?"
Lê Khinh Chu: "Đương nhiên sẽ không để ý, quan hệ với ai, quan hệ như thế nào đều là sự tự do của em, A Ngưng."
"Anh có thể thấy Liễu Hạ Huy có vẻ thích em, gần đây anh ta có phải đang theo đuổi em?"
"Hứa nữa, hình như anh ta hiểu lầm quan hệ giữa hai chúng ta... Nếu có yêu cầu, anh có thể đứng ra giải thích."
Lê Khinh Chu nói xong cười cười với Hứa Mộng Ngưng, hoàn toàn không có bất kỳ sự miễn cưỡng nào.
Hứa Mộng Ngưng không biết thở phào nhẹ nhõm hay là thất vọng, tâm tình phức tạp cứ cuộn lên trong lòng.
Mót lát sau cô cười nói: "Vậy chúng ta là bạn tốt cả đời đúng không?"
Vẻ mặt Lê Khinh Chu có hơi nhu hòa: "Ừm, A Ngưng."
"Ăn cơm đi, xem thi đấu lâu như vậy anh cũng đói bụng." Hứa mộng Ngưng cười vì Lê Khinh Chu mời cơm.
Hai người ăn xong từ nhà hàng đi ra Liễu Bạc Hoài đã chờ ở bên ngoài.
Hứa Mộng Ngưng tạm biệt, tự mình lái xe rời đi.
Liễu Bạc Hoài đẩy Lê Khinh Chu đến bên cửa xe.
Hăn mở cửa xe ra, kiên nhẫn chờ Lê Khinh Chu chống ta ngồi lên chỗ phía sau, lơ đãng hỏi: "Khinh Chu, cậu với cô Hứa tán gẫu chuyện gì đó?"
[Chúng tôi nói chuyện muốn làm bạn với nhau cả đời...]
Cậu vì biểu hiện của mình mà khen ngợi, hoàn mỹ! Dau đó thành công rời xa vướng mắc trong tình cảm của nam chính nữ chính, "phe phản diện" thành công lui thân.
—— Người tí hon bên trong bong bóng đưa hai ngón trỏ ra, khoanh tay trước ngực, tạo một tư thế nhỏ hoàn hảo.
Vẻ mặt Lê Khinh Chu không đổi nói: "Không có gì, chỉ là việc lặt vặt hàng ngày thôi."
"Ừm."
Liễu Bạc Hoài thu lại độ cong khóe miệng.
Sau khi đóng cửa xe, hắn xoay người đem xe đẩy chạy bằng điện gấp gọn để vào trong cốp sau đó lái xe nhanh đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.