Sắc mặt Liễu Bạc Hoài không đổi, tay cầm chuỗi phật châu bị đứt cất vào túi quần tây.
Ngay sau đó, hắn bước đến cạnh Lê Khinh Châu, cánh tay ấn trên vai cậu, nói với Hứa Khải Tiến: "Tôi nghĩ Lê Khinh Châu đã nói rất rõ ràng."
"Vị Hứa tiên sinh này, mời cậu không dây dưa tiếp, bây giờ rời khỏi đây ngay lập tức.
Liễu Bạc Hoài nói xong liền liếc Phương Tây Ngạn một cái.
Phương Tây Ngạn hiểu ra, lập tức xoay người đi vào công ty.
Hứa Khải Tiến nói: “Tôi nào có dây dưa, tôi chỉ muốn hiểu rõ thái độ của chủ tịch Lê với chị tôi thôi mà."
"Nếu chủ tịch Lê thích chị tôi, tôi có thể làm bà mối tác hợp cho hai người, đến lúc đó chúng ta còn không phải là người một nhà sao."
"Anh trở thành anh rể tôi, đưa tiền tặng xe là chuyện hiển nhiên còn gì."
[Đao của mình đâu, đao của mình đâu rồi?! Chết tiệt, mình không nhịn được chém mết tên này mất! Sao cậu ta có thể mặt dày đến thế?!]
——Người tí hon trong bong bóng đầu tiên là trợn mắt há hốc mồm, hai tay túm tóc, vẻ mặt phát điên, ngay sau đó đầu nhỏ nhìn ngó trái phải, kéo ra một thanh đao to hơn cả đầu mình từ trong một góc bong bóng.
Bây giờ thanh đao khổng lồ đang bị người tí hon lắc lư nắm chặt trong tay, mũi đai hướng về phía Hứa Khải Tiến.
Khụ……
Liễu Bạc Hoài trấn an vỗ vỗ bả vai Lê Khinh Châu, cúi đầu nhẹ nhàng nói bên tai cậu: "Không cần để ý cậu ta, giao cho tôi xử lý là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-ngoai-khong-dong-nhat-tuy-thoi-lat-xe/707808/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.