Nơi nào tồn tại nam nữ chính thì ở đó họ chính là tiêu điểm của đám đông, đương nhiên cũng là nơi dễ thấy nhất trong toàn bộ phòng tiệc.
Hơn nữa, khi Hạ Giản Tầm dìu ông cụ Hạ Chương Linh xuống lầu, chỗ kia vẫn truyền đến âm thanh ầm ĩ, tranh chấp không ngừng......
Bất kể ai nhìn lướt qua đó đều có thể thấy rõ chuyện gì đang xảy ra trong sảnh chính của bữa tiệc.
—— Thân hình của Lê Khinh Chu bị người bên cạnh che mất một nửa.
Đối diện với cậu là vẻ mặt âm u đang kiềm chế cơn giận của thiếu gia nhà họ Thôi, Thôi Mậu.
Nhìn có vẻ như vừa rồi Thôi Mậu muốn ra tay.
Nhưng bây giờ lại cánh tay lại bị Khúc Quân Phàm nắm chặt, không cho hắn ta tiến lên.
Chỉ là, một bản tay khác của Thôi Mậu vẫn đưa ra, chỉ vào mặt Lê Khinh Chu buông lời hung ác.
"Tên khốn tật nguyền, có tin hay không tao cho mày một trận! Kiêu ngạo cái gì mà kiêu ngạo, ông đây chỉ cần một ngón tay là đè chết mày! Mày chờ đó!"
Vẻ mặt Lê Khinh Chu bình tĩnh, đến cả dáng ngồi cũng không thay đổi.
Cậu nghe thấy lời nói độc ác của Thôi Mậu, mí mắt chỉ nhấp nháy một chút nói: "Bây giờ nói sự thật cũng gọi là kiêu ngạo à?"
"Thật sự không dám nhận, dù sao điểm này tôi vẫn còn thua Thôi thiếu gia."
Khúc Quân Phàm càng nắm chặt tay Thôi Mậu, vẻ mặt cười khổ.
Anh ta vốn tưởng vị thiếu gia nhà họ Lê này tính cách thu mình, quái gở, không thích nói chuyện.
Nào biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-ngoai-khong-dong-nhat-tuy-thoi-lat-xe/707772/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.