Edit: Yinting“Khi còn trẻ thì luôn cho rằng về sau còn nhiều thời gian, vẫn còn nhiều cơ hội.”Đêm khuya, trăng lên cao.
Trên đường, dòng xe đông đúc khiến sự ùn tắc trên cây cầu lớn ở trung tâm Nam Thành thêm nghiêm trọng, hai bên cầu đều có đèn đường. Ánh đèn màu cam chiếu lên cầu, cũng chiếu xuống mặt nước.
Bởi vì kẹt xe, nên Nguyễn Tinh Hà chỉ có thể lái thật chậm, di chuyển như rùa bò trên cây cầu lớn của trung tâm.
Nguyễn Tinh Hà nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu.
“Lâm Tịch.”
“Hả?”
“Sao em lại cho rằng Nguyễn Tử là con của anh?”
Chẳng phải sự việc này đã xong từ nãy rồi sao?
Lâm Tịch thầm than trong lòng.
“Hôm đó, em thấy anh đến họp phụ huynh, nên tưởng…”
“Hơn nữa, hai người đều cùng là họ Nguyễn… trông cũng giống nhau như thế.”
Lâm Tịch nhỏ giọng biện hộ.
“Lâm Tịch, chúng ta bằng tuổi.”
Thì sao?
“Năm nay anh 26 tuổi, tốt nghiệp đại học chính quy năm 22 tuổi. Cho dù anh kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp thì con anh cùng lắm chỉ 4 tuổi, hiện tại vẫn còn đi mẫu giáo đấy.” Nếu em và anh có con.
Lâm Tịch cúi đầu: “Thật xin lỗi.”
Nguyễn Tinh Hà: “Em không cần khách sáo với anh như vậy.”
Đây không phải là lần đầu tiên anh nói với em câu này.
Nhưng, em có nhớ không?
Trong xe nhất thời yên tĩnh.
Khoảng một tiếng sau, chiếc Land Rover dừng trước một khu chung cư.
Trên ghế lái, Nguyễn Tinh Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mong-toan-ngan-ha/3206868/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.