7
Tỉnh lại sau giấc mộng, ta ôm lấy chăn ngồi ở trên giường, suy nghĩ xuất thần.
Giấc mộng này là gì, tiên đoán sao?
Nếu là tiên đoán, hiện giờ Hạ Văn Thu đã mười chín tuổi êm đẹp mà xuất hiện ở kinh thành, người chín tuổi chết non kia lại là ai?
Còn có, trong mộng hắn sắc mặt cùng môi sắc một mảnh tái nhợt, nhìn qua yếu đuối mong manh.
Nhưng hiện thực, Hạ Văn Thu rõ ràng là một thiếu niên quần là áo lượt tuấn tú trên lưng ngựa.
Đến tột cùng là...... chuyện gì đã xảy ra?
Ta cẩn thận suy nghĩ mấy ngày, vẫn không có đáp án, nhưng thừa dịp sức khỏe có chút chuyển biến tốt đẹp, ta quay lại học đường thu dọn đồ đạt, sau đó lại định quay về Giang phủ.
Xe ngựa đi đến nửa đường, bỗng nhiên có mũi tên phá gió bay đến.
Tiếp theo một đội nhân mã đột ngột xuất hiện, sau khi giải quyết tất cả thị vệ ở bốn phía xe ngựa, rút kiếm liền xốc màn xe của ta lên.
Ta hít sâu một hơi, buộc mình phải bình tĩnh: "Các ngươi là ai?"
Có lẽ là vì không thấy được cảnh tượng các nữ tử bị dọa đến hoa dung thất sắc như trong tượng, người này thập phần bất mãn, dùng kiếm trong tay nâng cằm ta lên, cẩn thận nhìn:
"Đẹp thật đấy, chỉ tiếc quá gầy, vẻ mặt nhợt nhạt, chỉ sợ chơi không được vài lần đã không còn mạng."
Thâm ý trong lời nói đã không che giấu.
Ta chỉ còn kịp cảm thấy may mắn vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mong-khong-thay-mua-thu/2666709/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.