Bởi vì ma tu phần lớn đều làm ăn vào ban đêm, Hàn Sở Nhượng vừa lúc trở về, phường thuốc kia vẫn còn mở, ánh nến u ám đặt trên quầy chiều thẳng đến khuôn mặt khó coi của Hàn Sở Nhượng.
Lão nhân lưng còm nơm nớp lo sợ, liếc nhìn tân ma chủ, ấp úng nói: “Chỉ là nói chuyện một hồi, đạo trưởng kia quả thật thiếu đi một hồn, nếu rút ra nữa, e rằng sẽ khó giữ mạng, cho nên lão hủ mới không đáp ứng trao đổi cùng hắn, lão hủ cũng vì muốn tốt cho đạo trưởng kia, ma chủ có thể đừng oán trách ta không.”
“Vì sao ta không phát hiện?”
“Đạo trưởng kia tu vi cao thâm, so với người tu vi thấp hơn hơn hắn tất nhiên không thấy được…” Đang nói, bỗng dưng sợ Hàn Sở Nhượng nổi giận, vội vàng lo lắng nhìn sắc mặt hắn, thấy hắn không bất mãn gì, lúc này mới tiếp tục nói: “Lão hủ tu vi cũng không cao hơn đạo trưởng kia, chỉ là lão hủ lớn tuổi rồi, hơn nữa buôn bán trong phường thuốc này lâu như thế, cũng trải qua nhiều chuyện, so với người khác thì nhận biết mọi thứ khôn khéo hơn một chút, ma chủ anh minh, lão hủ không có lá gan lừa gạt ngài!”
Ánh nến lẻ loi chiếu rọi khuôn mặt trẻ tuổi không rõ cảm xúc của tân ma chủ, cho dù biết tu vi của tân ma chủ này so với các lãnh chúa của Ma giới không cao hơn nhiêu, nhưng chủ nhân phường thuốc vẫn run sợ trong lòng, thấy hắn không có ý muốn đi, nghĩ nát óc tìm chuyện để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mon-phai-cua-ta-khong-co-kha-nang-deu-la-nghiet-do/2865482/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.