Tình dục quen thuộc cuồn cuộn dâng trào như nước lũ rút khỏi đê, mãnh liệt không thể ngăn cản.
Huyền Thiên đem người trong người trong ngực ôm về ôn tuyền sau gian phòng.
Nơi này tuy tuyết đọng quanh năm nhưng kỳ diệu thay lại có ôn tuyền từ dung nham đốt ra, nước suối dồi dào linh lực cực kỳ thích hợp để tu luyện, Linh Vân phái xây chỗ này chủ yếu dùng nước suốt để tắm rửa hoặc tu luyện.
Trong đó có một bể phía sau gian phòng Lãnh Vô Sương.
Trăng lặng im trên cao, điểm trên đó có vài thêm ngôi sao lấp lóe tỏa ánh sáng xuống mặt nước, phía trên còn tản ra sương mù mông lung.
Nam nhân trong ao, đầu tóc đen mượt lăn tăn trong nước, da như nõn nà, dưới ánh trần càng thần thánh không nhiễm bụi trần, nếu như chú ý nhìn kỹ sẽ phát hiện ra trên người y sẽ có vài nơi xanh tím như vừa mới bị người dùng sức chà đạp.
Lại nhìn gương mặt kia, mới nhìn thì lạnh lùng không với tới, nhưng nếu nhìn kỹ thì trên gò má y nhiễm hồng khác thường, đôi mắt ngấn nước, môi đỏ khẽ run rẩy hé ra, giống như đang cố gắng nhẫn nại điều gì.
Trong ao có một nam nhân khác thưởng thức cảnh đẹp, vươn ngón tay mơn trớn lông mi dài nhỏ của y, than nhẹ một hơi.
“Đã nói rồi, sư phụ nếu không nhịn được thì nói ra một tiếng, đồ nhi cũng không xem thường người.”
Lãnh Vô Sương vẫn không nghe mà cố chịu, mãi khi da thịt bị nước suối cùng tình dục khơi dậy chuyển sang màu sắc xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mon-phai-cua-ta-khong-co-kha-nang-deu-la-nghiet-do/21401/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.