Bị người khác áp ngã xuống vẻ mặt cũng không khác xưa, vẫn là hờ hững lạnh lùng, vẻ mặt nửa phần dư thừa cũng không nguyện bố thí.
Mà lúc này, trong mắt Bạch Sơ đã ngửi qua hương độc kia, sư phụ cao cao tại thượng của mình lúc này liền không giống thế kia.
Con mắt trong suốt lộ ra lãnh ý như nước băng rã ra, môi mỏng nhếch lên, vì cùng xà yêu triền miên đấu mà tóc đen xốc xếch kề sát ở bên môi, toán loạn hạ ở đầu vai, nhìn lại, đạo bào màu trắng vạt áo cũng hơi ngổn ngang, Bạch Sơ thở hổn hền, đôi mắt Bạch Sơ mang theo ý nghĩ muốn cởi vạt áo, nhất thời, một mảnh da thịt trắng nõn bóng loáng liền hiện ra trong tầm mắt của hắn.
Hắn càng nhìn càng hưng phấn, như vừa đói vừa khát duỗi đầu lưỡi hút da thịt lộ rõ bên ngoài của Lãnh Vô Sương, bụng dưới như bị lửa đốt rừng rực, từ lâu đã không nhẫn nại được sinh mệnh kia liền phồng lớn, cọ bên trong bắp đùi của Lãnh Vô Sương, đỉnh làm cho Lãnh Vô Sương cảm thấy vô cùng phiền phức, không tự chủ lườm một cái, từng tiếng bắt đầu chửi má nó.
Rất dễ nhận thấy, tiểu đồ đệ luôn sợ phiền phức nhát gan luôn thuận theo bởi vì xà yêu tán ra hương độc, bắt đầu có phản ứng.
Loại chất độc này mùi của nó có tác dụng giống như xuân dược của người bình thường, đốt đi lý trí của người, gây ra tính dục, thúc đẩy sinh mệnh.
Đương nhiên, xuân dược của người bình thường với tu sĩ bọn hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mon-phai-cua-ta-khong-co-kha-nang-deu-la-nghiet-do/21392/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.