Bánh trôi nhanh chóng được nấu xong, Hà Tân Dương ăn tám viên, để lại cho Trình Châu Hoàn tám viên. Cửa phòng cho khách không khóa, vừa đẩy đã mở ra. Xuyên qua khe hở cậu có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của anh Trình.
Trong lòng ngưa ngứa, muốn nhìn bộ dáng anh Trình lười biếng trên giường, vì vậy đẩy cửa rộng ra vài phần, rón rén đi vào như mèo con, nhẹ nhàng buông đĩa bánh trôi xuống. Cậu không dám đi đến trước mặt anh Trình, chỉ có thể đứng sau lưng tận lực rướn người về phía trước.
Tiếc là giường quá rộng, anh Trình gần như là nằm ở đầu giường bên kia, dù cậu cố gắng thế nào cũng không thể dùng tư thế nhẹ nhàng cong nửa người trên về phía trước.
Nhưng Hà Tân Dương không từ bỏ ý định, theo tâm lý "Vào cũng vào rồi, nhất định phải nhìn được" cố sức đẩy cơ thể, ngay cả cổ cũng kéo rất dài.
Tư thế này hết sức buồn cười, hơn nữa còn không dễ giữ thăng bằng, nếu eo và chân hơi buông lỏng sẽ nhào cả người về phía trước.
Hà Tân Dương rất có chừng mực, cơ đùi căng chặt, tự nhủ là sẽ không có chuyện mình ngã sấp lên người anh Trình đâu.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, ngay tại lúc cậu sắp thấy sườn mặt của anh Trình thì Trình Châu Hoàn khẽ động cơ thể.
Người làm chuyện xấu trái tim luôn không yên.
Trong nháy mắt ấy trái tim Hà Tân Dương đập kinh hoàng, hai chân căng chặt cũng mềm nhũn. Cậu không có thời gian điều chỉnh lại tư thế, chỉ có thể hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-troi/1107121/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.