Đứa còn lại hình như còn nhỏ hơn, rụt người vào trong góc hoảng sợ nhìn hai "người tốt" đang hăng hái làm việc nghĩa.
Hà Tân Dương nhặt túi xách lên, người đàn ông mặc áo khóa nói: "Vậy phải xem chú cảnh sát nói thế nào rồi."
Vừa dứt lời bên ngoài ngõ truyền đến còi xe cảnh sát. Hà Tân Dương nhìn về phía người nọ, thấy đối phương nhún vai: "Tôi bắt kẻ xấu thành thạo rồi, trước khi đuổi phải báo cảnh sát."
Dưới đèn đường mờ tối, người nọ hơi khom người, khóe miệng giương lên cười trong trẻo, nhìn qua khoảng hai tám hai chín tuổi, tuy rằng thành thục phong độ nhưng tuyệt đối không giống từ "chú" kia chút nào.
Hà Tân Dương cũng hơi mỉm cười, cũng không có ý tiến liên giao lưu với người vừa bắt kẻ xấu cùng mình.
Hơn mười giây sau cảnh sát đuổi tới bắt hai tên trộm dưới tuổi vị thành niên. Hà Tân Dương đưa túi xách sang, chưa đợi cô gái mất đồ đuổi tới đã vội vàng bước đi. Ban đêm một tiếng mới có một chuyến xe, nếu lỡ chuyến lúc mười một giờ sẽ phải hứng gió lạnh đợi đến mười hai giờ.
Không may chính là, lúc Hà Tân Dương sắp chạy tới trạm thì cửa xe đã đóng lại, để lại khói bụi mịt mù mà đi.
Hà Tân Dương giống như tên ngốc trên TV vừa chạy theo xe vừa vẫy tay, vừa chạy vừa hô "Dừng lại" thật to.
Điểm khác biệt chính là, tên ngốc trên TV đuổi theo một người trên xe, còn cậu chỉ đơn giản đuổi theo xe để về.
Chắc chắn tài xế nhìn qua gương chiếu hậu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-troi/1107103/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.