9.
Tôi vội vàng quay lại quán ăn và phát hiện Lâm Tri Dữ là người duy nhất ngồi ở đó, trên bàn quả thực có rất nhiều chai rượu rỗng.
Vừa bước vào cửa, tôi đã cảm nhận được ánh mắt của cậu ấy, trên mặt không có chút cảm xúc nào.
Tôi đến gần cậu nhẹ nhàng hỏi: “Tại sao bạn cậu lại để cậu ở đây một mình vậy chứ?”
Cậu không trả lời, đứng dậy nắm lấy cổ tay tôi, “Đi thôi”
Cậu ấy cứ kéo tôi đi về phía con đường bên ngoài cửa hàng.
“Mình thấy có vẻ cậu không say đâu.” Tôi đi phía sau nhỏ giọng lẩm bẩm.
Cậu ấy bất ngờ dùng lực, cậu kéo tôi vào con hẻm trên phố, vây tôi vào trong vòng tay.
Vì không gian rất chật hẹp nên hơi thở của cậu phả nhẹ vào mặt tôi, hơi ngứa, kèm theo đó là mùi rượu nồng nặc.
“Mình thật sự là không say.” Cậu khàn khàn nói.
“Vậy tại sao cậu uống nhiều vậy chứ?” Tôi hỏi.
Cậu cúi đầu, tựa nhẹ vào vai tôi: “Mình không muốn để cậu và người con trai khác ở bên nhau.”
Khi tôi nghe những lời của cậu ấy, đầu óc tôi như trống rỗng, tôi chết lặng tại chỗ.
Lúc này cậu móc eo tôi, ôm lấy tôi vào lòng, nói vào tai tôi với giọng điệu có chút tự giễu: “Vẫn là thua cậu thật rồi…”
Cuối cùng Lâm Tri Dữ bắt taxi đưa tôi về trường, lúc này cả người tôi vẫn còn đang trì trệ, mãi cho tới khi về tới trường tôi mới muộn màng nhận ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-toi-toan-la-cau/3423982/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.