Trương Mạn Đường đứng im bất động, cả người bao trùm bởi sự lo lắng nặng nề, trong đầu cậu còn lóe lên ý định muốn trốn chạy, nhưng mà đây là nhà của cậu, có chủ nhà nào lại muốn chạy khỏi nhà của mình hay không.
"Lại đây" Giọng nói trầm khàn đậm chất thủ đô chứa đựng rất nhiều sự dục vọng.
Trương Mạn Đường bừng tỉnh, cậu đi tới phía chiếc đệm ngồi xuống bên cạnh hắn, nhớ ra trong tay mình vẫn còn cầm túi đồ kia thì nhanh chóng mở ra:
"Em mang đến rồi"
Hắn vươn tay chạm vào gương mặt cậu ừ một tiếng, tuy đã sớm biết rõ câu trả lời nhưng vẫn muốn trêu chọc hỏi cậu:
"Ừ, em có biết làm không?"
Trương Mạn Đường bị hỏi đến, kim chủ dường như là người rất sành sỏi trong chuyện này, cứ theo nụ hôn vừa rồi của hắn thì biết, vô cùng thuần thục nhuần nhuyễn, cho nên ở trước mắt hắn cậu căn bản không thể che giấu được cái gì kể cả nội tâm lẫn cơ thể bây giờ:
"Em không biết"
Hắn nhếch khóe môi, trong ánh mắt có lửa tình bùng cháy:
"Tôi dạy em"
Hắn kéo cậu nằm xuống giường. Trương Mạn Đường nằm xuống, tùy ý theo sự chỉ đạo của hắn. Cậu nhìn thấy kim chủ đang xé bỏ hộp giấy của tuýp gel kia, trong lòng cậu lại nghĩ kim chủ hình như rất thích xé đồ, có thể từ từ mở bỏ được, tại vì sao lại muốn xé hỏng chứ.
Hắn xoay người giống như tìm kiếm thứ gì đó, kết quả lấy đến hai chiếc gối xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2480018/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.