Trương Mạn Đường phát hiện ra thứ vừa rồi chạm vào gò má mình là một ly rượu vang có thả vài viên đá lạnh được cầm ở trên tay của người đàn ông có đôi mắt một mí kia.
Xem dáng vẻ của đối phương có lẽ là một vị quyền cao chức trọng nào đó, bởi vì trên người hắn ta là một thân âu phục hàng hiệu, giày da bóng loáng, trang sức đeo ở trên tay cũng không phải dạng tầm thường.
Trương Mạn Đường vốn dĩ muốn tránh xa phiền phức, nhưng dường như đối phương lại không có ý định buông tha cho cậu, thế cho nên cậu chỉ còn cách dừng bước, ngẩng đầu nhìn người đối diện, chậm rãi trả lời:
"Xin lỗi, tôi có chuyện cần rời đi, cảm phiền anh tránh đường"
Người đàn ông nọ vẫn đứng ở trước mặt của Trương Mạn Đường, hắn không có ý định rời đi, ngược lại ánh mắt kia còn không một chút kiêng kỵ gì mà quan sát cậu một lượt từ trên xuống dưới. Đối với cái nhìn trắng trợn của đối phương, Trương Mạn Đường cảm thấy cực kỳ phản cảm, sự phòng vệ trong lòng trỗi dậy, theo phản xạ mà lùi lại phía sau vài bước.
Đối phương cười ha ha một tiếng, búng tay hướng phục vụ đang cầm ly rượu đi lại xung quanh, vài giây sau đó người kia mang theo khay rượu bước tới, người đàn ông nọ tùy tiện lấy một ly trong đó đưa cho Trương Mạn Đường:
"Xin lỗi, tôi mời em ly rượu này"
Trương Mạn Đường đưa mắt nhìn xung quanh, nơi này có rất nhiều người, cũng không biết Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479894/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.