Trương Mạn Đường có cảm giác Trương Dạng dường như đã biết tất cả mọi thứ. Ở dưới mí mắt của hắn, cậu căn bản không thể che giấu được bất cứ bí mật gì cả. Có điều người đàn ông này lại không tức giận, không vạch trần, cũng không đề cập tới vấn đề đó nhưng chẳng hiểu sao Trương Mạn Đường lúc này lại giống như ngồi trên đống lửa, không thể nào thoải mái được.
Khi Trương Dạng làm việc sẽ mang một dáng vẻ vô cùng tập trung khiến cho một lớn một nhỏ cũng rất biết điều mà không dám làm phiền, mà Trương Tu là một đứa nhỏ, nếu như im lặng như vậy thì rất nhanh sẽ cảm thấy nhàm chán mà đi ngủ.
Chẳng mấy chốc, Trương Tu đã gối đầu lên đùi của Trương Mạn Đường ngủ say. Trương Mạn Đường cúi đầu nhìn Trương Tu, đường nét trên gương mặt của đứa nhỏ này vô cùng tinh xảo, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng nước, còn có hai hàng lông mi dài rủ bóng. Trương Mạn Đường tập trung quan sát, tổng thể gương mặt thật hoàn mỹ, rất ấn tượng nhưng không phải là kiểu cương nghị như Trương Dạng.
Mắt của Trương Tu có màu hổ phách, là màu mắt mà trên thế giới này chỉ chiếm 5%. Mắt của Trương Dạng màu đen, hai ba con của bọn họ hình như có vẻ bề ngoài không giống nhau cho lắm thì phải... chỉ giống tính cách mà thôi.
"Đang nhìn gì?"
Một giọng nam trầm thấp từ tính truyền xuống từ trên đỉnh đầu của Trương Mạn Đường, khiến cho cậu giật mình ngẩng đầu lên nhìn, ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479880/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.