Từ sau cái nắm tay của Trương Dạng, cả người Trường Mạn Đường giống như đã biến đổi hoàn toàn, máu ở trong cơ thể giống như những dòng dung nham chỉ chờ thời gian chuẩn bị phun trào, vật nam tính ở giữa hai chân căng cứng sắp nổ tung, cả người khô nóng chẳng khác gì đang trên sa mạc cạn nước, may mắn chỗ này khá tối cho nên không ai nhận ra được sự khác thường của cậu.
Chẳng biết Trương Tu đã ngủ từ bao giờ, hiện tại nhóc con tóc vàng kia đang ôm trong lòng chiếc cúp của cậu, bây giờ cũng đã hơn 10 giờ rồi, có lẽ hôm nay đã quá sức với nhóc con. Trương Mạn Đường thoáng đau lòng, rất muốn ôm Trương Tu quay trở về nhà để nhóc con nghỉ ngơi cho thoải mái, nơi này ồn ào như vậy chỉ sợ một lát nữa sẽ khiến cho nó giật mình.
Trương Mạn Đường cũng muốn quay trở về để giải quyết nhu cầu cá nhân, cậu sắp không thể chịu nổi nữa rồi, cậu muốn lột sạch quần áo trên người, muốn lao vào ôm lấy Trương Dạng, muốn được Trương Dạng mạnh mẽ trừng phạt, muốn nghe thấy hơi thở gấp gáp của hắn phát ra theo từng nhịp chuyển động ra vào mãnh liệt.
Điện thoại của Trương Mạn Đường cuối cùng cũng reo lên, là tin nhắn của Trương Dạng. Hắn nói hắn đã đang ở bên ngoài đợi cậu, cho cậu thời gian 3 phút để xuất hiện. Trương Mạn Đường không dám chậm trễ, lại càng không muốn chậm trễ, cậu xoay người nói với Tịnh Kỳ một tiếng rồi nhanh chóng ôm lấy Trương Tu đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479813/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.