Trương Mạn Đường không dám nghe những lời kia của Trương Dạng, cậu vội vàng lấy tay đặt lên môi hắn, ấp úng giải thích mọi chuyện.
"Em... là do em... có lẽ là do lâu ngày không gặp anh, cho nên..."
Trương Dạng buồn cười, cúi đầu gặm cắn đôi môi của Trương Mạn Đường, hôn đến khi người nào đó sắp thở không nổi nữa mới chịu buông tha. Hắn nằm xuống bên cạnh cậu, xoay người ôm cậu vào trong lòng, có lòng tốt nói ra nguyên nhân cho cậu biết.
"Trong WC của Tấn Hoàng Thành, em đã nuốt phải thứ gì rồi? Bởi vì có thứ đó cho nên tôi mới biết được thì ra Tiểu Đường Tử của tôi cũng là người rất bạo gan đấy."
Trương Mạn Đường ngẩn người, Trương Dạng không nói thì cậu cũng không nhớ đến, thì ra lúc đó cậu bị Trương Dạng cho dùng thứ không nên dùng, cậu biết hắn có rất nhiều đồ chơi trên phương diện này bao gồm cả thuốc. Trương Mạn Đường nghĩ lại cũng cảm thấy may mắn, là do cậu dùng thuốc cho nên mới bị thuốc khống chế, thực chất thì cậu không phải là người dâm đãng đến như vậy cho nên cố gắng giải thích cho hắn hiểu.
"Trương Dạng... là do thuốc làm..."
Trương Dạng bật cười ha ha.
"Là do thuốc khiến cho em có thể làm ra những chuyện mà em luôn giấu kín bấy lâu. Tiểu Đường Tử của tôi thực chất là người rất dâm đãng, rất là dâm đãng."
Lời nói kia của Trương Dạng làm cho Trương Mạn Đường cảm thấy rất xấu hổ, đúng là như lời của Trương Dạng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479809/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.