Lần đầu tiên Trương Mạn Đường biết yêu lại yêu đúng phải một tay chơi lão luyện tình trường như Trương Dạng. Người đàn ông này chỉ cần nói vài câu đã đủ làm cho trái tim của cậu run rẩy rung động, cho nên khi nghe hắn nói rằng hắn yêu cậu, cậu đã chịu không được mà hỗn loạn hô hấp, trái tim trong lồng ngực đập nhanh không thể kiểm soát, cứ như thế mà ngất xỉu tại chỗ.
Lần thứ hai tỉnh lại, Trương Mạn Đường nhìn thấy trần nhà được trạm trổ hoa văn tinh xảo sang trọng, cảm nhận được dưới lưng mình vô cùng êm ái, một mùi hương nam tính quen thuộc đang ở rất gần cậu.
"Em tỉnh rồi."
Trương Dạng khàn giọng lên tiếng, lúc này Trương Mạn Đường mới phát hiện ra mình đang nằm trong vòng tay của người đàn ông này, nửa trên người hắn để trần lộ ra cơ bắp rắn chắc hoàn mỹ, bên dưới có một tấm chăn đắp ngang hông chung cho hai người. Trương Mạn Đường cúi đầu nhìn xuống dưới người mình, cậu ngượng ngùng nhỏ giọng hỏi.
"Quần áo của em..."
Trương Dạng đưa tay xuống bên dưới, ngón tay điêu luyện vuốt ve phần bụng dưới của Trương Mạn Đường.
"Tôi cởi rồi, em nói mình không thở được."
Trương Mạn Đường hả một tiếng, thế nhưng cậu còn nói ra rằng mình không thở được cho Trương Dạng biết hay sao.
"Em... đã nói như vậy sao?"
Trương Dạng bật cười ha ha, hắn dùng sức ôm lấy eo cậu kéo về phía mình.
"Đúng vậy đó, cho nên tôi mới cởi quần áo của em ra để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479794/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.