Trương Mạn Đường nhìn những bình luận ở phía trên màn hình kia khẽ mỉm cười, những bình luận liên quan đến Trương Tu thì cậu sẽ trực tiếp loại bỏ không để ý tới, những bình luận kiểu như muốn cậu hát một bài hay là hỏi mấy câu vu vơ xung quanh dự định tương lai thì cậu sẽ trả lời. Mọi người đều khen tay nghề nấu nướng của cậu rất thành thục, tuy không được ăn nhưng cũng đoán chắc là sẽ ngon. Gần đây Trương Mạn Đường rất hay nghiên cứu đến vấn đề này, cho nên khi có người khen ngợi thì sẽ tự động vui vẻ, cao hứng trêu chọc mọi fan hâm mộ vài câu.
"Nếu như có cơ hội sẽ nấu cho mọi người ăn, chỉ sợ mọi người bỏ chạy không muốn ăn mà thôi."
[Tiểu Cẩu Biết Kêu Meo Meo] Đồ ăn của Đường ca nấu cho dù có cháy đen thì vẫn ngon.
[Va lI kéo]: Đường ca, em rất muốn ăn đồ ăn anh nấu.
[Cherry Đỏ Mọng]: Đường ca, xuân phong mười dặm chẳng bằng anh, chỉ mong được ăn một miếng cơm Trương Mạn Đường nấu.
[Lúc Lắc Của Miện Miện]: Đường ca, anh nói đi, khi nào anh mới nấu cho bọn em ăn đây?
Trương Mạn Đường ngừng tay đọc bình luận của mọi người, vừa đọc vừa cười vui vẻ. Đúng lúc này một tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên, là điện thoại Lamborghini của cậu. Trương Mạn Đường theo phản xạ tự nhiên nhất mà mở lớn hai mắt, trong ánh mắt lộ rõ tia vui mừng. Cậu cũng quên mất là hiện tại bản thân cậu đang tham gia livestream, có hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479785/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.