Điện thoại trong túi quần của Trương Dạng reo lên, Trương Mạn Đường do dự cầm điện thoại của Trương Dạng nhìn vào trong phòng tắm, trên màn hình là một dãy số lạ, muộn như vậy rồi vẫn có người gọi cho hắn không biết có việc gấp gì hay không.
Trương Mạn Đường đang định cầm điện thoại vào trong phòng tắm cho Trương Dạng thì chiếc điện thoại kia cũng ngừng lại tiếng chuông, theo sau đó là một tin nhắn gửi đến: "Trương tổng, anh ngủ rồi sao?"
Bởi vì tin nhắn khá ngắn cho nên không cần phải mở khóa điện thoại vẫn có thể xem được tin nhắn. Trương Mạn Đường thoáng buồn bực, cậu có thể không buồn bực được hay sao, đêm khuya tĩnh mịch như vậy vẫn có người nhắn tin cho Trương Dạng, hơn nữa từ lúc cậu cầm vào điện thoại của hắn đã có rất nhiều người gọi đến, cũng có rất nhiều tin nhắn từ số lạ gửi đến nữa.
Trương Mạn Đường xoay người để điện thoại của Trương Dạng xuống kệ tủ bên cạnh đầu giường, rồi xoay người ngồi ở trên giường đợi hắn. Trương Dạng tắm xong, ngay cả khăn quấn ngang hông cũng lười không mang, cứ như vậy mà khỏa thân bước ra ngoài đi tới chỗ của Trương Mạn Đường.
"Sao thế? Hôm nay tâm trạng của em không tốt sao?"
Trương Mạn Đường đang định lên tiếng nói thì điện thoại của Trương Dạng lại reo lên, hắn hơi dùng lại động tác một chút rồi xoay người đi về phía chiếc điện thoại của mình cầm lên xem thử. Có lẽ hắn đã quá quen thuộc với việc đi dự tiệc trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479742/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.