Buổi tối ngày hôm đó, bởi vì Trương Tu bị đau chân cho nên rất làm nũng, Trương Mạn Đường phải dỗ dành mãi thì nhóc con mới chịu đi ngủ, đến khi chậm rãi quay về phòng tìm Trương Dạng thì đã hơn 11 giờ khuya.
Trương Dạng không ở trong phòng ngủ, Trương Mạn Đường thoáng bất ngờ một chút, bình thường vào khoảng thời gian này hắn sẽ ngồi sẵn ở trên giường chờ cậu rồi. Tối nay Trương Mạn Đường mặc một bộ pijama cộc tay, quần dài đơn giản, màu sắc pastel nhẹ nhàng nhìn rất có cảm giác thoải mái. Cậu mở cửa phòng, định đi xuống dưới lầu hỏi người làm trong nhà xem Trương Dạng có ra ngoài hay không thì thấy một người giúp việc mang theo chăn gối đi lên lầu.
"Dì Giang, thứ này mang đi đâu vậy?"
Người giúp việc này là dì Giang, dì Giang đối với Trương Mạn Đường cũng rất tốt thế cho nên khi nghe Trương Mạn Đường hỏi thì trả lời thành thật.
"Mang lên cho khách của ông chủ, cậu ấy vừa mới tới, ông chủ nói để cậu ấy ở trên tầng 4."
Trương Mạn Đường à một tiếng, trong lòng chợt nghĩ đến Nhậm Tử Sâm.
"Dì Giang có biết là ai đến hay không?"
Dì Giang im lặng một lúc rồi nhìn xung quanh một chút, giống như là suy nghĩ mãi mới có thể nói ra được. Dù sao thì trong ấn tượng của dì Giang thì Trương Dạng là người có thể có rất nhiều tình nhân bên ngoài, mà Trương Mạn Đường ở trong nhà là gì thì ai cũng đều hiểu cả, bây giờ Trương Dạng lại đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479698/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.