Lúc trước cuộc sống của Trương Mạn Đường chỉ xoay quanh việc làm thế nào để nổi tiếng, được nhiều người biết đến. Sau khi gặp Trương Dạng, mọi thứ của cậu đều xoay quanh người đàn ông này. Trương Mạn Đường dần dần nhận ra một điều đáng buồn rằng, bản thân cậu thì ra không có việc gì giỏi, muốn tìm kiếm một công việc bình thường cũng không biết nên bắt đầu từ đâu. Nếu như là sở thích cá nhân, vậy thì cậu cũng không nghĩ ra được công việc mình muốn làm trong lúc này.
Trương Mạn Đường rất lo ngại cho tương lai sau này của bản thân mình, đầu óc mơ màng sớm đã bay đến tận tầng mây nào đó, đến khi cảm nhận được quần bên dưới đang bị kéo xuống thì vội vàng quay trở về hiện thực, nhanh tay nắm lấy cổ tay của Trương Dạng.
"Trương Dạng, đừng... Dù sao một lát nữa cũng có buổi gặp mặt, em không thể để quần áo bị bẩn được."
Ý của Trương Mạn Đường đại khái là không thể tiếp tục làm đến cùng, nếu như thật sự làm đến cùng sẽ khiến cho quần áo bị dính lại một số thứ không thể khô ngay được, mà cậu thì rất không muốn mang bộ dạng không chỉnh tề như thế đi gặp mặt đối tác của hắn, sẽ khiến cho hắn mất mặt.
Trương Dạng sẽ không quan tâm nhiều như vậy, hắn thích những không gian chật chội kích thích như thế này, hơn nữa đối phương càng có ý phản kháng thì hắn lại càng hứng thú hơn. Chỉ là gần đây Trương Dạng cũng thay đổi rồi, giống như mùa thu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479689/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.