Lúc này ở trong phòng làm việc, hai người đàn ông đang ngồi đối diện nhau. Trương Dạng thuận tiện rót cho Sát Mộc Thanh một ly trà nguội, sau đó lên tiếng hỏi: "Không biết Sát lão gia có chuyện gì muốn nói?"
Sát Mộc Thanh cũng không vòng vo nữa, ông biết Trương Dạng đã sớm đoán ra được mong muốn của mình.
"Tôi muốn đưa Mộc Nhân trở về."
Trương Dạng khẽ mỉm cười, hắn không cần suy nghĩ nhiều mà thoải mái đáp: "Lúc trước Tiểu Đường Tử vẫn thường xuyên rời khỏi nhà vài tháng để đi đóng phim, chuyện này tôi cảm thấy không vấn đề gì.
Lời này của Trương Dạng rất rõ ràng, Sát Mộc Thanh cũng sớm có dự đón được rằng hắn sẽ từ chối.
"Mộc Nhân là con trai duy nhất của chúng tôi, tương lai đứa bé này sẽ trở thành người đứng đầu Sát gia. Có lẽ cậu cũng biết máu mủ ruột già lúc nào cũng sẽ hơn người xa lạ."
Trương Dạng vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt trên môi, bề ngoài hắn không hề có chút lo lắng nào nhưng bên trong nội tâm cũng đã có một tầng sóng ngầm tính toán, phòng bị.
"Mộc Nhân có thể là người của nhà họ Sát nhưng bây giờ Tiểu Đường Tử mang họ Trương, em ấy không có bất cứ trách nhiệm nào phải trở thành người đứng đầu Sát gia. Theo như tôi biết, Sát gia có một vị thiếu gia rất tài giỏi, chẳng phải người đó cũng là con trai của hai vị hay sao?"
Giang Lệ Châu có bệnh tim bẩm sinh, thời điểm mang thai Trương Mạn Đường vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-co-kich/2479665/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.