"Haha, Đại Long, hôm nay nhận ca của tôi đi! Lẹ lên, tôi còn sang kia đánh hai con đề."
Mùa đông ở Thành Đô lạnh thấu xương, người vừa lên tiếng co cụm lưng lại, nói với người đàn ông đang bước tới.
Người đàn ông nọ "Ồ" một tiếng, không đáp một câu nhận lời, nhưng chân lại sải rộng hơn, ít bước sau đã vào đến cửa.
Thân hình người đàn ông nọ cao to, không gian vốn đã tù túng vì sự xuất hiện của anh ta lại càng trở nên eo hẹp đi mấy phần.
"Ầy, chìa khóa ở đây, cầm cẩn thận." Đã quen biết được vài tháng, Đại Lưu vẫn không sao dám nhìn thẳng vào mắt người đàn ông nọ. Mặc dù biết anh ta là đồng nghiệp rất dễ tính, cũng chẳng phải khiếp hãi tướng tá mặt mũi người ta gì cho cam, nhưng hễ mỗi lần vô tình nhìn sang con mắt nọ cứ cảm thấy là lạ không quen được.
Không nghĩ nữa, Đại Lưu sửa sang lại đống thư tín giấy tờ trên bàn, dặn dò mấy câu, thay ca với người đàn ông xong rồi vòng chiếc xe đạp của mình đến hàng xổ số.
Người đàn ông nọ họ Long, tên Long Nghị.
Mấy người quen biết anh ta chung quanh đây đều gọi là Long chột.
Nguyên nhân rõ ràng trên mặt chữ, anh ta chỉ nhìn được một bên mắt.
Thế cũng chẳng phải chuyện to tát gì, cơ thể mình khuyết thiếu không liên quan gì đến người ta. Nhưng vì chữa trị chậm trễ, mắt trái của anh gần như không thấy tròng đen, cả con mắt chỉ có một màu trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-chi-co-troi-xanh/2984908/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.