"Ôi chao, Siêu Siêu của bà! Con chạy đi đâu vậy hả! Dọa bà ngoại con chết mất rồi!" 
Tần Thiên đưa nhóc béo ú về khu dân cư Thiển Thủy, vừa vào đến cửa bà Viên đã nhào đến. Tần Thiên vội giao cậu bé cho bà cụ, nào biết nhóc béo vừa sà vào vòng tay quen thuộc là bắt đầu gào toáng lên. 
"Híc oa oa oa! Bà ngoại ơi! Cứu con! Cảnh sát muốn bắt con vào tù! Hu hu hu! Con không muốn đi đâu!" 
"Cái gì? Ai muốn bắt con? Cục cưng ngoan, đừng sợ, bà ngoại đây." 
Bà Viên khó hiểu, quay sang nhìn Tần Thiên. Cậu cười lúng túng gãi gãi đầu: "Con vừa dọa nhóc ấy ạ." 
Bấy giờ bà Viên mới thở phào một hơi, bẹo má cháu trai mình quở mắng: "Còn biết đường sợ!? Con có biết bà ngoại lo chết rồi không! Ôi!" 
"Con, con xin lỗi bà ngoại mà." Nhóc béo nhìn xung quanh mình dần tụm lại rất nhiều người, cũng biết xấu hổ vùi vào ngực bà cụ, "Con, con chơi quên giờ mất tiêu." 
"Tìm ra là tốt rồi, tìm ra là tốt rồi." 
"Tôi đã bảo mà, chòm xóm mình tốt lắm, không việc gì đâu." 
"Đám trẻ ấy mà, ham chơi là bình thường, cứ từ từ dạy dỗ, đừng mắng thằng bé." 
Mọi người phụ tìm thấy đứa trẻ đã về, ai cũng mở lời an ủi bà cụ. Bà Viên gật đầu, thở dài nhìn mọi người: "Cảm ơn các hàng xóm! Hôm nay không nhờ mọi người giúp đỡ tìm Tiểu Siêu về, cả đời bà già này không ngủ yên giấc!" 
"Ấy! Bà Viên đừng khách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-chi-co-troi-xanh/2984884/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.