Rốt cuộc Tần Thiên vẫn về quê cùng Long Nghị.
Cậu không đưa Long Nghị đi gặp mẹ mình, nhưng lại dẫn anh tới nghĩa trang phía Tây thị trấn trước hết.
"Anh ơi, em lang thang ngoài kia về rồi..."
Thanh niên với khuôn mặt điển trai đặt bó hoa trước mộ. Cậu phủi bụi bặm bám trên tấm bia, vẻ mặt đau thương mà hoài niệm.
"Em cũng biết kiếm tiền rồi... Dù không nhiều được như anh, nhưng vẫn đủ nuôi sống gia đình."
Chính giữa bia mộ là hình một người đàn ông diện mạo khá tương đồng với cậu thanh niên. Anh ta nở nụ cười tươi rói sáng ngời, như đang nhìn người đến thăm viếng.
"Quên giới thiệu với anh." Tần Thiên nắm tay người đàn đông bên cạnh, kéo anh đứng sánh vai mình trước mộ phần, cười với di ảnh, "Đây là em dâu của anh đó, ảnh tên Long Nghị."
Người đàn ông không để ý xưng hô mới toanh kia, hết sức nghiêm trang cúi bái: "Chào anh, em sẽ luôn chăm sóc Tiểu Thiên thật chu đáo, anh hãy yên tâm."
"Anh trai em ảnh nhỏ hơn anh mà."
Tần Thiên bị thái độ trang trọng của Long Nghị gột sạch cảm xúc đau thương trong lòng, buồn cười đung đưa đôi bàn tay.
"Theo vai vế." Long Nghị nhéo ngón tay đứa nhỏ, không cho phép cậu tự làm mình đau.
"Dạ." Tần Thiên nhếch mày, cười hì hì tuyên bố với chủ ngôi mộ, "Anh, xem như em trai đã báo thù cho anh rồi đó, anh đừng so đo em dâu của anh còn lớn tuổi hơn anh nữa nha."
Ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-mat-chi-co-troi-xanh/2984706/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.