– Còn đau lắm không?
Đứng trước anh ta, tôi muốn yên thân thì phải nhỏ nhẹ:
– Một chút thôi ạ.
Anh ta từng đánh tôi rất nhiều nhưng chưa bao giờ xin lỗi, hôm nay cũng vậy, chỉ bảo:
– Biết tính tôi sao cô còn dám để người khác chạm vào người. Dù cô có là hoa hậu
quốc dân là người của công chúng gì đi chăng nữa thì cô cũng là vợ tôi, mà không có thằng đàn ông nào muốn thằng khác động vào vợ mình, dù chỉ là một cái nắm tay cô hiểu chưa?
– Vâng, em đã hiểu rồi.
– Thoa thuốc vào, tìm cái váy nào phù hợp mà mặc, đừng để tôi mất mặt.
– Vâng ạ.
Tôi như một cỗ máy chỉ biết vâng dạ tiễn chồng mình đi làm. Anh ta đi rồi tôi quay lại căn phòng rộng thênh thang này sắp xếp lại mền gối, sau đó mở ngăn tủ lấy ra tuýp thuốc bôi lên vết thương để không bị sẹo, lúc đó dì Trúc đi lên, dì ấy giúp tôi bôi mấy chỗ tôi không bôi tới, vừa nói:
– Cậu Phú cũng thật mạnh tay, lần nào cũng đánh cô đến nông nỗi này.
Tôi nghe cũng chẳng biết nói gì. Anh ta đánh tôi nhiều nhưng không bao giờ đánh ở mặt, khi nào điên quá mới bóp cổ như đêm qua thôi vì anh ta là một kẻ trọng sĩ diện nên sẽ không để người ta thấy tôi bị thương. Lúc ra ngoài thì luôn cầm tay tôi, diễn cảnh vợ chồng hạnh phúc, trong mắt công chúng anh ta chính là người chồng quốc dân, đã đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-son/2699447/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.