19
Khi thượng triều, Hoa Thành Tiêu và Thẩm Hoài Đình hoàn toàn trở thành kẻ thù không đội trời chung.
Hai người họ một khi đụng mặt, nếu không cãi nhau thì cũng toàn là châm chọc mỉa mai.
Không hề nhượng bộ.
Ta nghe xong dở khóc dở cười, chỉ cảm thấy Hoa Thành Tiêu có lẽ là đang oán hận Thẩm Hoài Đình đối xử với ta không tốt, vậy nên mới dùng lời lẽ để khiêu khích hắn.
Nhưng ta cũng không nói gì.
Chỉ cảm thấy có chút thú vị.
Một ngày nọ, ta ra ngoài mua đồ trang sức, đột nhiên đụng phải Thẩm Hoài Đình.
Hắn mời ta vào quán rượu ngồi một chút.
Ta nhìn ánh mắt khăng khăng cố chấp của hắn, đồng ý đi vào.
Cửa lớn phòng bao mở rộng, ngụ ý không phải chuyện gì bí mật.
Hắn vừa mở miệng đã chất vấn ta: “Nàng thực sự muốn gả cho hắn sao?”
Ta gật đầu.
Vẻ mặt Thẩm Hoài Đình vô cùng chán nản, nhưng trong mắt lại lộ ra một tia cổ quái: “Nàng có biết hắn là người như thế nào không? Mấy năm nay hắn ở Tương Quốc đã giết không biết bao nhiêu người mới có thể ngồi lên vị trí Thái tử này, sao hắn có thể dễ dàng dâng cho kẻ khác được. Chắc chắn là hắn đang có âm mưu gì đó, hắn từ lâu đã không còn là Tiểu tướng quân trong lòng nàng nữa rồi, bây giờ hắn là Thái tử Tương Quốc nắm trong tay tất cả quyền lực, trên tay nhuốm máu của anh em mình!”
Hắn nói một cách giận dữ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-moi-nguoi-co-mot-anh-trang-sang/2880103/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.