“Hai người bọn họ là như thế nào thế?”
Thẩm Mặc hỏi: “Cậu quan tâm chuyện đó à?”
Người không kiên định như Từ Khâm thì việc đổi đối tượng yêu thầm như thay áo không phải là một điều mới mẻ, bình thường mấy chuyện trước đây cậu có thể không để ý, xem náo nhiệt rồi cười cười là qua rồi, nhưng lần này người bị liên lụy là Thẩm Mặc.
Thẩm Mặc là người cậu thích.
Thế mà cậu thực sự rất hy vọng Từ Tần từ bỏ, thế mà người trong lòng mà Từ Khâm nhắc đến không phải là Thẩm Mặc.
Từ Tư Nhiên vội vàng trả lời: “Quan tâm chứ.”
Thẩm Mặc ừ một tiếng rồi không nói thêm gì nữa, Từ Tư Nhiên vịn vai cậu ấy một hồi cũng cảm thấy hơi sốt ruột, cậu ý thức được rằng mình nên nói gì đó, nói cái gì cũng được.
Nhưng hiện tại cậu không biết phải nói gì, cậu sợ rằng mình vừa mở miệng sẽ nói bản thân thích cậu ấy, sợ rằng khi nhìn Thẩm Mặc sẽ bị cậu ấy nhìn thấu tim can.
Từ Tư Nhiên bực bội chống cằm lên vai Thẩm Mặc, tâm phiền ý loạn nghe tiếng hít thở của Thẩm Mặc.
***
Sau giờ học ngày thứ Sáu, Từ Tư Nhiên đạp xe đến quán cơm đã hẹn với Kha Lộ.
Chỗ này cách khá xa trường học, sẽ không có chuyện đụng mặt giáo viên hay lãnh đạo trường, hơn nữa cũng không cách xa nhà, là phương án đầu tiên khi Kha Lộ và Từ Tư Nhiên hẹn nhau đi ăn.
Từ Tư Nhiên bước vào phòng, người trong phòng đang rửa cốc bằng nước nóng, nhìn thấy Từ Tư Nhiên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-biet-ro/1302364/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.