Dương Việt không dám tin những gì mình đang nhìn thấy.
Nhìn sang Dương Tố Vy, đã thấy nàng cũng tròn xoe đôi mắt to, môi đỏ há hốc vì kinh ngạc chẳng kém gì hắn.
Đập vào mắt hai anh em là một vùng không gian dưới lòng đất.
Nói là dưới lòng đất, thực chất Dương Việt có cảm tưởng nơi này còn to lớn hơn lô đất nền bỏ hoang phía bên trên.
Có nơi đỗ xe, hồ bơi, sân vận động, ngôi nhà rộng rãi khang trang, sân vườn…
Hàng nghìn bóng đèn được lắp đặt khắp mọi ngõ ngách sáng như ban ngày.
“Anh hai, chúng ta đang lạc vào căn cứ của mafia hay tổ chức phi pháp nào đó sao?” Dương Tố Vy chớp chớp đôi mắt đẹp hỏi.
Dương Việt cũng có cảm giác giống như vậy.
Nếu là người bình thường, ai sẽ xây dựng một nơi như thế này dưới lòng đất? lại còn che giấu nhiều năm như vậy?
“Bụi bẩn nhiều quá!” Trương Xuân Hoa cau nhẹ đôi mày liễu.
Bởi vì quá lâu không có người ở, vùng không gian rộng lớn này bám không ít bụi bẩn, rong rêu.
“Hai đứa bắt tay vào phụ mẹ dọn dẹp đi!” Trương Xuân Hoa xoắn tay áo lên để lộ đôi tay thon thả ngọc ngà, tiến vào trong nhà mang tạp dê, lấy ra một đám dụng cụ vệ sinh.
Dương Việt rốt cuộc không nhịn được hỏi: “Dì à, ba con rốt cuộc là ai? Ông ấy muốn làm cái gì?”
Hắn dù ngu xuẩn đến mấy cũng ngửi được mùi vị bất thường trong chuyện lần này.
Một lão già giàu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-loan-the/3615637/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.