Ngày dự tuyển thứ ba, ban tổ chức vẫn chia từng nhóm thí sinh làm các bài kiểm tra, buổi chiều tập trung những thí sinh còn lại thi chạy bộ quanh khu nghĩ dưỡng, Cố Ninh Chiêu tựa như công tử thế gia trong mắt mọi người thế nhưng lại về nhất, khiến không ít người biết cậu cũng phải rớt cằm.
Trầm Thiệu thấy nếu không nhờ Cố Ninh Chiêu thỉnh thoảng giúp mình trên đường đua, có lẽ kết quả còn kinh dị hơn. Buổi kiểm tra này cũng không có quy tắc là không được giúp đỡ người khác hay không được nhận sự giúp đỡ, Trầm Thiệu cũng có thể coi như thể lực không tệ nhờ có Cố Ninh Chiêu giúp mà quang vinh về thứ hai.
Cậu thở dốc nhận chai nước từ thầy giáo liền tu một hơi, ánh mắt có chút hâm mộ nhìn Cố Ninh Chiêu hai má đỏ au hơi thở đều đặn, dứt khoát vươn tay khoát lên vai y, đem nửa người dựa hẳn vào vai y: "Ninh Chiêu, cậu nói cậu học với cao thủ, tôi rốt cục đã tin rồi."
Vốn ngày thường cậu cũng đã thường tập thể dục, tự thấy thể lực coi như khá tốt, kết quả dưới biểu hiện của Cố Ninh Chiêu, liền thành nát bét, có lẽ cậu nên đăng ký một suất tập thể hình thôi.
Cố Ninh Chiêu vươn tay khoát lên lưng Trầm Thiệu, để cậu dựa sát thoải mái hơn: "Còn mệt không?"
Trầm Thiệu khụ hai tiếng, vuốt yết hầu lại uống thêm hai ngụm nước: "Đừng nói nữa, lúc chạy đến vòng cuối tôi gần như tắt thở." Cậu quay đầu nhìn các đàn anh đàn chị còn đang gian nan lê lết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-lai-nhat-thu/767970/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.