“Mấy người lập tức cút cho tôi!” Tiểu Lưu biểu tình dữ tợn, hướng về phía ba người Lâm Siêu cùng cặp mẹ con kia nói: “Biến đi ngay lập tức!”
Người phụ nữ trung niên tức giận nói: “Muốn chúng tôi đi, cậu mơ đi!”
Tiểu Lưu lập tức cầm súng chỉ vào người phụ nữ trung niên, giận dữ quát: “Nói lại xem nào, bây giờ nếu không biến đi tôi liền cho bà ăn kẹo đồng ngay! Cút! ”
Nhìn vào họng súng đen ngòm, người phụ nữ trung niên sợ hãi vội vã lùi về phía sau vài bước, khuôn mặt cũng tái nhợt đi, giọng nói yếu đuối cầu xin: “Xin cậu đừng đuổi chúng tôi, muốn đuổi hãy đuổi ba người bọn hắn ấy. Hai mẹ con tôi chỉ cần chút thức ăn chứ không cần gì nữa, xin cậu rủ lòng thương.”
“”Cô!” Vốn rất cảm thông với hai mẹ con, bây giờ Lâm Thi Vũ giận đến nổi thân thể run lên.
Người phụ nữ trung niên trợn trừng mắt hướng về phía nàng nói:”Tôi làm sao? Nếu chẳng phải ba người đến đây chúng ta sẽ chẳng cãi nhau. Đều tại các người, lỗi đều tại các người gây ra”
Lâm Thi Vũ phẫn nộ trong lòng, chuẩn bị mở miệng tranh luận liền bị Lâm Siêu giữ lại, hắn khẽ nhẹ giọng nói: “Không có gì, chúng ta đi thôi.”
Phạm Hương Ngữ kinh ngạc nhìn hắn nói: “Nhanh như vậy đã đi?” Ý tứ lại như muốn nói: “Lấy cái tính cách của anh lại không muốn dạy chúng một bài học sao?”
“Cô không nói không ai bảo cô câm đâu.” Lâm Siêu cảnh cáo cô ả một chút, nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-khai-mat-the/3156760/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.