Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Chu Cường

Lúc này, từ bên ngoài lồng năng lượng bao xung quanh tòa thành âm thanh tiếp tục vang lên.

"Xin mới tiến vào quảng trường để lĩnh thưởng!"

Từ trong khoảng không trước mặt hiện lên hình ảnh giả lập của một người phụ nữ.

Lâm Siêu nhìn hình ảnh giả lập của người phụ nữ xuất hiện trước mặt mình, người phụ nữ này có hình dáng gần giống với nhân loại, nhưng màu sắc thân thể của nó có màu xanh nhạt, da dẻ mịn màng nhẵn nhụi không tì vết, bừng bừng ánh sáng sinh mệnh lộng lẫy.

Dưới sự dẫn đường của nó, Lâm Siêu tiến vào bên trong tòa thành với kiến trúc âm u quái lạ. Đi theo những phiến đá thô ráp trên những bức tường, Lâm Siêu đi tới quảng trường trong tòa thành. Ở giữa quảng trường đó có hai bức tượng, một nam một nữ, tựa hồ đó là vị thần của nền văn minh tín ngưỡng nào đó, phía trước hai bức tượng là một đài phun nước, những dòng nước vẫn tiếp tục phun ra từ miệng bức tượng có hình của một con quái thú.

Mặt đất bên cạnh tượng đá bên trái từ từ nổi lên, trên đó đặt ba cái rương nhỏ màu đen.

Lâm Siêu nhanh chóng đi tới, mở một cái trong đó ra.

Ba cái rương nhỏ màu đen đó cũng không bị khóa, có thể dễ dàng trực tiếp mở ra, bên trong cái rương nhỏ thứ nhất là một ống thuốc màu xanh lục, bên ngoài ống thuốc có những dòng chữ miêu tả tác dụng của ống thuốc này.

Lâm Siêu đối với văn tự của nền văn mình này, một chữ cũng không biết, chỉ có thề cất tiếng hỏi hình chiếu ba chiều của trí não nhân tạo bên trong di tích.

"Đây là cái gì?"

"Thuốc tiến hóa sinh mệnh D2!"

Trí não nhân tạo dùng âm thanh máy móc lạnh như băng của nó trả lời hắn:

"Tác dụng của thuốc có thể làm cho ngươi tiến hóa đến giai đoạn thứ ba, không gây ra bất kỳ tác dụng phụ nào."

Lâm Siêu nhanh chóng hiểu được câu trả lời của nó , ngay lập tức nhận lấy, chờ sau khi rời khỏi di tích sẽ tìm cơ hội sử dụng.

Vật phẩm bên trong cái rương nhỏ màu đen thứ hai là một hạt châu màu xanh nước biển.

"Đây là?"

"Thủy thần Chiến giáp! Sau khi tiến hành quét hình DNA của ngươi, nó sẽ tự động dung nhập vào cơ thể , trong bất kỳ tình huống nào đều có thể triệu hồi nó ra."

Trí não nhân tạo hồi đáp.

"Đây chính là nguyên hình của Thủy thần Chiến giáp?

Lâm Siêu cảm thấy vô cùng ngạc nhiên nhìn hạt châu xanh biếc trên tay mình, hình dáng bé tí thế này làm sao mà có thể biến thành một bộ chiến giáp đây.

Tuy nghĩ thế, nhưng hắn rất nhanh cắn nát đầu ngón tay của mình, trích máu nhỏ xuống.

Một giọt máu từ đầu ngón tay Lâm Siêu nhỏ xuống hạt châu, rất nhanh bị hạt châu hấp thu hết.

Chỉ một lát sau, hình dạng bên ngoài của hạt châu dần biến dạng, giống như thủy ngân vậy dần dần nhũn ra, hóa thành một thứ chất lỏng nằm trong lòng bàn tay của Lâm Siêu, sau đó theo lỗ chân lông từ từ chui vào bên trong. Ngay lập tức Lâm Siêu có thể cảm giác được bên trong cơ thể của mình xuất hiện một thứ gì đó, suy nghĩ của hắn hơi vận chuyển một cái.

Da dẻ bên ngoài cơ thể hắn bỗng phát ra một thứ ánh sáng màu xanh nhạt, một thứ chất lỏng có màu xanh biếc như nước biển từ từ bao trùm toàn thân hắn, dần biến thành một bộ chiến giáp màu xanh nước biển vô cùng đẹp đẽ.

Bàn tay Lâm Siêu chạm vào bề mặt áo giáp đang bao bọc xung quanh thân thể mình, một cảm giác vô cùng mềm mại từ lòng bàn tay truyền đến, hắn thử cử động cơ thể một hồi thì thấy vô cùng thoải mái không có một chút nào ảnh hưởng đến hoạt động của mình.

"Cho dù đạn pháo xe Tank bắn vào cũng không có cách nào làm mình tổn thương."

Lâm Siêu cảm thấy vô cùng hài lòng, để bộ chiến giáp chui ngược vào lỗ chân lông trên cơ thể, biến mất.

Sau đó ánh mắt của hắn tập trung về cái rương nhỏ màu đen thứ ba.

Trong này lại là một chiếc chìa khóa màu đen có hình dáng vô cùng cổ điển.

"Chìa khóa?"

Lâm Siêu cầm chiếc chía khóa màu đen lên, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía trí não nhân tạo hỏi.

"Đây là chìa khóa vạn năng, bất cứ loại khóa nào đều cũng có thể mở ra, nhưng chỉ có thể sử dụng một lần."

Trí não nhân tạo hồi đáp.

"Chìa khóa Vạn năng!"

Ánh mắt Lâm Siêu sáng lên, nhìn chía khóa màu đen cổ điển trong tay mình.

"Đây chính là chiếc chìa khóa trong truyền thuyết có thể mở được bất cứ chiếc khóa nào, ở bất kì di tích nào, cho dù đó là khóa điện tử hay là khóa mật mã, đều có thể mở ra. Tuy rằng nó chỉ có thể sử dụng một lần, sau đó sẽ tự động hủy. Thế nhưng bản thân giá trị của chiếc chìa khóa này, có thể so sánh với vật phẩm cấp B trong di tích vậy!"

Vật phẩm cấp B là khái niệm gì?

Cái ống thuốc sinh mệnh tiến hóa kia mới chỉ là cấp D, cùng cấp B kém đến hai cấp. Có thể nói trong ba vật phẩm này, thì thứ đáng giá nhất chính là chiếc chìa khóa màu đen, cho dù bộ Thủy thần Chiến giáp cũng không thể nào so sánh được.

"Tất cả vật phẩm đều đã nhận được, lựa chọn rời khỏi di tích hay là tiếp tục thử thách cấp một?"

"Rời khỏi!"

Lâm Siêu không cần suy nghĩ mở miệng trả lời.

Bên trên đầu Lâm Siêu bỗng truyền đến một lực hút vô cùng mạnh mẽ, hắn chỉ thấy cảnh vật trước mắt mình đột nhiên tối xầm lại, lần thứ hai rơi vào bên trong không gian hắc ám, thân thể tựa hồ đang trôi lơ lửng, không biết là đang bay lên hay là đang rơi xuống. Một lúc lâu sau, tầm mắt của hắn mới sáng lên, hắn đã thấy mình xuất hiện phía trước bệ đá lớn .

"Lão đại!"

Tiếng của Vưu Tiềm từ phía sau truyền đến.

Lâm Siêu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ba người Vưu Tiềm , Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ đang đứng cùng một chỗ, nhìn qua biểu hiện của bọn họ tựa hồ không có bị thương, liền hỏi:

"Mọi người đều đã hoàn thành thử thách?"

"Tất nhiên!"

Mặt mày Vưu Tiềm hớn hở, nói:

"Bộ chiến giáo Gen kia, chúng tôi đều đã thu được, cậu xem."

"Nói rồi, trên những lỗ chân lông trên người Vưu Tiềm có một lượng lớn chất lỏng màu đỏ như máu chảy ra, giống như máu tươi vậy, thứ chất lòng này bao phủ bên ngoài cơ thể hắn, rồi ngưng tụ biến hình trở thành một bộ chiến giáp hoàn mỹ.

Lâm Siêu khẽ gật đầu, hắn biết dựa vào năng lực của mấy người bọn họ, muốn thu được một bộ Hỏa diễm Chiến giáp cũng không khó, tuy rằng năng lực cận chiến của ba người bọn họ vẫn còn kém một chút, thế nhưng năng lực bọn họ đều đã đạt đến cấp ba, quan trọng nhất chính là năng lực của bọn họ so với Thập đại Chiến sĩ còn mạnh mẽ hơn.

Vưu Tiềm với năng lực 'Thích ứng' tất nhiên không phải nói, chỉ cần không bị thuần sát, thì càng chiến càng mạnh. Mà năng lực của Hắc Nguyệt chính là 'Cường hóa' có thể làm cho thể chất của mình tăng gấp đôi trở thành cấp tám mươi, bất kể tốc độ, sức mạnh, thính giác , năng lực hồi phục, tất cả mọi thứ đều đạt cấp tám mươi, đối với những tồn tại cùng cấp cơ bản đã là một tồn tại vô địch.

Còn Lâm Thi Vũ, năng lực là 'Sấm sét', đây là một trong những năng lực mạnh nhất thuộc hệ tự nhiên, thêm vào nữa tế bào của Lâm Thi Vũ đã trải qua biến dị, tuy rằng mới chỉ tiến hóa đến cấp ba, nhưng năng lực đã đạt đến cấp bốn, tương đương với thể chất cấp tám mươi.

"Ngoại trừ những thứ này ra, mọi người còn thu hoạch được cái gì khác không?"

Lâm Siêu hỏi.

"Chúng tôi còn được trao tặng thân phận một sao."

Hắc Nguyệt tò mò nói:

"Thân phận một sao là gì, có tác dụng gì không?"

"Quả nhiên là thế, có thể thông qua hệ thống phòng ngự cấp một chính là có thể thu được thân phận một sao. Thân phận của tôi là hai sao, cao hơn nữa là ba sao. Không biết cấp bậc của nó có mấy sao, nếu như có thể thu được thân phận cấp cao nhất, có thể trực tiếp làm cho tòa di tích này nhận chủ, nghe theo mệnh lệnh của mình."

Nội tâm của Lâm Siêu nhanh chóng chuyển động, hướng về phía Hắc Nguyệt giải thích:

"Thân phận cấp sao giống như thẻ vàng trong ngân hàng vậy, sau một thời gian sẽ có ưu đãi."

"Hóa ra là như vậy."

Ba người đều cùng tỉnh ngộ.

"Lão đại, làm sao mà cậu có thể biết được tất cả những chuyện này?"

Vưu Tiềm dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Lâm Siêu.

Lâm Siêu nhìn liếc qua hắn một cái, nói:

"Mau rời khỏi di tích đi."

……….

Ở bên ngoài di tích.

Cây cối mọc xung quanh cây đại thụ này đều đã bị chặt bỏ hết, để lộ ra một khu vực trống trái xung quanh nó. Phía xa hơn một chút là tầng tần lớp lớp những cái lều vải dã chiến bao bọc xung quanh.

Ba người Giang Đồng, Chúc Ly và Mã Quý ngồi trên ghế, yên lặng mà chờ đợi, thời gian dần trôi qua, đã 24 giờ, sắc mặt ba người hơi chút thay đổi.

"Sau lại lâu như vậy…"

Giang Đồng dùng ánh mắt nghi ngờ mà nhìn về phía lối vào di tích, nói:

"Lẽ nào bọn họ thật sự không thông qua sát hạch?"

"Khó nói!"

Ánh mắt Mã Quý lập lòe nói:

"Cầm chế phi hành bên trong di tích kia, cho dù Lâm Tướng quân có cánh cũng không thể nào sử dụng được, chỉ có thể sử dụng lực lượng của chính mình mà vượt qua, cho dù thể chất của hắn đạt cấp bốn mươi, muốn thông qua khảo hạch độ khó vẫn còn rất lớn, không phải tiền hóa giả cấp ba nào cũng có thể thành công."

"Chờ khi nào bọn họ đi ra, hỏi một chút chẳng phải là sẽ biết sao."

Chúc Ly nhẹ nhàng mỉm cười nói.

Vù!

Vừa dứt lời, tầm màng mỏng năng lượng chắn ở lối vào di tích bỗng nhiên xuất hiện những tía chấn động nhẹ.

"Đến rồi"

Ánh mắt Giang Đồng sáng lên.

Lâm Siêu từ trong di tích bước ra, luồng không khí mát mẻ trong lành phả vào mặt hắn, giống như từ dưới mặt nước biển lao lên trên mặt nước, những lỗ chân lông trên cơ thể đều mở ra, tham lam hô hấp những luồng không khí mát mẻ trong lành đó.

Vùt!

Bỗng nhiên một bóng người màu trắng lao tới, đó là Bạch Tuyết, đà lao tới khiến cho thân thể của Lâm Siêu chấn động, cơ thể hắn phải lùi về phía sau hai bước mới dừng lại được. Hắn ho nhẹ một cái, dùng tay đẩy nhẹ cơ thể lạnh lẽo, mềm mại của Bạch Tuyết ra, nói:

"Có còn nhớ lời tôi day không? Cô là phụ nữ, không được tùy tiện ôm tôi."

Bàn tay của Bạch Tuyết nắm chặt lấy góc áo của hắn, dùng giọng điệu có chút oan ức nói:

"Nhưng mà, ta sợ lần thứ hai ngươi sẽ bỏ ta mà đi."

Lâm Siêu cảm thấy tâm thần trở nên mềm nhũn, vuốt nhẹ mái tóc của Bạch Tuyết trả lời:

"Yên tâm đi, tôi sẽ không bỏ đi đâu."

"Vâng!"

Bạch Tuyết nghe lời hắn nói, rất ngoan ngoãn tin tưởng mà gật đầu.

Ba người Giang Đồng , Chúc Ly, Mã Quý vội vã rời khỏi ghế, bước nhanh tới. Giang Đồng khó khăn lắm mới có thể dời ánh mắt ra khỏi Bạch Tuyết, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Lâm Siêu, nói:

"Lâm Tướng quân thật là có diễm phúc lớn, bạn gái của ngài thật xinh đẹp, nếu ở thời đại trước đây, chỉ dựa vào nhan sắc xinh đẹp của cô ấy thôi cũng khiến cho tất cả minh tinh đều cảm thấy ghen tị."

Lâm Siêu liếc nhìn hắn một cái, nói:

"Ba người các cậu ở đây làm gì?"

"Chính là chờ ngài ra."

Chúc Ly cảm thấy vô cùng hưng phấn nhìn Lâm Siêu hỏi:

"Ngài có thể thông qua sát hạch chứ, có thu được bộ Hỏa diễm Chiến giáp nào không?"

"Có!"

Lâm Siêu khẽ gật đầu.

"Thật sự?"

Đôi mắt của Giang Đồng, Chúc Ly, Mã Quý đều cùng mở to kinh ngạc, tuy bọn họ biết Lâm Siêu có thể có khả năng vượt qua khảo hạch, thế nhưng khi sự thật từ chính miệng Lâm Siêu nói ra, vẫn khiến cho cả ba người cảm thấy chấn động.

"Có thể cho bọn tôi nhìn qua một chút không?"

Chúc Ly vẫn chưa từ bỏ ý định của mình, nếu như Lâm Siêu thật sự thu được một bộ Hỏa diễm Chiến giáp thì chứng tỏ thực lực của Lâm Siêu rất có khả năng cao hơn nàng.

Lâm Siêu biết, đến lúc quay lại gặp Hứa Tư lệnh thì sớm muộn cũng không thể nào che dấu được, ý nghĩ hắn hơi chuyển động một chút, Thủy thần Chiến giáp có màu xanh nước biển từ bên trong cơ thể chui ra, bao bọc bên ngoài cơ thể Lâm Siêu, giúp làm tôn thêm vẻ ngoài mạnh mẽ, rắn chắc, cân đối của hắn, nhìn qua có chút giống như một vị Hải Thần.

"Đây là áo giáp gì?"

Ba người Giang Đồng nhất thời cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hình dáng bộ áo giáp này bọn họ chưa bao giờ được nhìn thấy, tạo hình khác hẳn bộ Hỏa diễm Chiến giáp.

"Một loại áo giáp biến hình khác."

Lâm Siên thuận miệng trả lời qua loa cho bọn họ, hắn cũng không muốn biểu diễn năng lực của bộ Thủy thần Chiến giáp này. Đây chính là vật phẩm bảo mệnh của hắn, để người khác biết đến sự tồn tại của nó, Lâm Siêu đã quá thoải mái rồi, còn công năng thật sự của nó như thế nào? Đừng hòng mơ tới!

Sáu con mắt của ba người Giang Đồng, Chúc Ly, Mã Quý cùng híp lại, chăm chú quan sát , tỉ mỉ đánh giá vẻ bên ngoài của bộ chiến giáp này, đang muốn chạm tay vào, nhưng Lâm Siêu đã nhanh chóng đem bộ chiến giáp thu vào bên trong cơ thể, sau đó mang mấy người Lâm Thi Vũ rời đi.

"Bộ áo giáp này…"

Ánh mắt của Mã Quỹ vẫn nhìn về phương hướng mấy người Lâm Siêu rời đi, nói:

"Tôi có cảm giác, bộ chiến giáp này tựa hồ cường đại hơn bộ Hỏa diễm Chiến giáp."

"Cũng chưa chắc, công năng của bộ chiến giáp đó có thể thấp hơn bộ Hỏa diễm Chiến giáp. Còn tác dụng cụ thể của nó, phải giao thủ với hắn mới biết được, có điều hắn là vĩ nhân, chúng ta không có cách nào trực tiếp đi khiêu chiến."

Ánh mắt Chúc Ly lập lòe nói.

Giang Đồng khẽ gật đầu, đột nhiên có một âm thanh phát ra từ chiếc bộ đàm gắn trên cánh tay của hắn, sắc mặt hắn hơi đổi, nói:

"Không được rồi, là tin tức từ thành phố Trương Gia Khẩu truyền đến, nơi đó trong quá trình khai thác gặp trở ngại, xuất hiện một ít quái vật mạnh mẽ. Đến cả Uất Kim Hương cũng không có cách nào giải quyết, hiện tại Hứa Tư lệnh đang triệu tập chúng ta."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.