Lâm Siêu mang quả sinh mệnh đến trước mặt Hứa Tư lệnh và bảo ông ta ăn.
Hứa Tư lệnh nhìn thấy trong tay Lâm Siêu đang cầm một loại trái cây có màu đỏ tươi, tỏa ra mùi thơm ngát, khi ngửi thấy mùi thơm này ông ta ngay lập tức cảm thấy tinh thần thoải mái, những lỗ chân lông trên người dường như dãn ra, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, lòng hiếu kỳ nổi lên, nhưng kìm lòng được, vì ông biết Lâm Siêu có rất nhiều bí mật, ông ta cũng không hỏi nhiều, bỏ trái cây vào mồm nhai vài cái rồi nuốt xuống.
Khi trái cây sinh mệnh vừa được nuốt xuống bụng, Hứa Tư lệnh cảm thấy tinh thần của mình được khôi phục rất nhiều, trên sắc mặt tái nhợt dần xuất hiện vẻ ửng hồng.
“Đây là…”
Hứa Tư lệnh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, ông ta có thể mơ hồ cảm nhận được cơ thể của mình đang thay đổi, tuy vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, thế nhưng trí lực và tinh thần đã khôi phục được một chút.
Lâm Siêu không trả lời, bàn tay vẫn giữ chăt mach môn ở cổ tay ông ta, hắn tập trung lắng nghe nhịp đập trái tim, quan sát màu sắc bên ngoài của lưỡi, cùng màu sắc trong đôi mắt, liền phát hiện ra sức khỏe của Hứa Tư lệnh tạm thời đã khôi phục. Thế nhưng di chứng của việc cải tạo cơ thể vẫn còn, hơn nữa không có cách nào chữa trị. Tác dụng của quả sinh mệnh chỉ tạm thời giúp ông ta kéo dài hơi tàn, chứ còn có thể sống được bao lâu thì rất khó nói, ngắn thì là nửa tháng, dài thì khoảng nửa năm.
Từ sâu trong đáy lòng Lâm Siêu thở dài một cái, sau đó đứng dậy, không muốn đem chuyện này ra nói với ông ta, vì có nói cũng không có tác dụng gì, mà ngược lại còn gây ra áp lực cho ông ta, trong lòng lo lắng, sợ hãi thì sẽ càng ảnh hưởng đến sức khỏe của ông ta.
“Nếu di tích Atlantic xuất thế, thì có lẽ sẽ có thêm một chút hi vọng.” Lâm Siêu nghĩ thầm trong lòng.
Di tích Atlantic có chứa đựng rất nhiều nền văn mình tiền sử bên trong đó, xã hội của Atlantic có nền văn minh khoa học kỹ thuật vô cùng phát triển, ở trong đó có vô số đồ vật thần kỳ, có thể kéo dài tuổi thọ, có điều tác dụng kéo dài cũng không nhiều, tối đã cũng chỉ được ba năm mà thôi.
Lâm Siêu đỡ Hứa Tư lệnh đứng dậy, sau đó dìu ông ta đi đến trước mặt mấy người Phàm Hương Ngữ. Phạm Hương Ngữ, Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ và Vưu Tiềm hiển nhiên vẫn còn kiêng kỵ ông ta. Khi hai người Lâm Siêu vừa xuất hiện bọn họ ngay lập tức chấm dứt câu chuyện, trên mặt lộ vẻ đề phòng.
Lâm Siêu giải thích đơn giản cho mọi người về chuyện của Hứa Tư lệnh. Mọi người sau khi hiểu được vấn đề đã thu hồi ánh mắt cảnh giác, không nói thêm về chuyện này nữa.
Lâm Siêu nhìn về phía Bạch Tuyết, thấy cô ta không có biểu hiện gì khác thường, vẫn rất nhu mì, ngoan ngoãn đứng bên cạnh Lâm Thi Vũ. Điều này khiến cho Lâm Siêu cảm thấy nghi hoặc, bởi vì Anubis từng nói cho hắn biết nhân cách thứ hai của Bạch Tuyết rất không thích ứng đối với Dẫn Đạo Giả và Hủy Diệt Giả, một khi phát hiện sự tồn tại của bọn họ sẽ ra tay tiêu diệt. Mà Dẫn Đạo Giả và Hủy Diệt Giả đều là những tội nhân lưu vong của mỗi nền văn minh tiền sử.
Bản chất của bọn chúng không có gì khác nhau.
Chỉ khác nhau ở mục đích tồn tại.
Có người muốn chuộc tội.
Có kẻ tiếp tục trầm luân.
Mà nhân cách thứ hai của Bạch Tuyết, tại sao lại có sự bài xích đối với bọn chúng? Có lẽ nào Anubis nói dối hay là…Nhân cách thứ hai tồn tại bên trong cơ thể của Bạch Tuyết, nhưng vẫn có thể quan sát được hết thảy mọi chuyện diễn ra ở bên ngoài, nên có thể phán đoán ra được những tội nhân tiền sử có sứ mệnh là người dẫn dắt hay là kẻ hủy diệt?
Nghĩ tới đây, ánh mắt hắn lâm vào trầm tư suy nghĩ. Lâm Siêu suy nghĩ tính toán khả năng Anubis nói dối là không cao, vì như thế nó không có bất cứ lợi ích nào, vì lẽ đó chỉ có thể là cách thứ hai. Đương nhiên cũng có thể tồn tại khả năng thứ ba. Có lẽ nào do sức mạnh của con Hủy Diệt Giả này quá nhỏ yếu, không đáng cho nhân cách thứ hai của Bạch Tuyết xuất hiện tiêu diệt nó.
Nếu vì nguyên nhân này thì Lâm Siêu rốt cuộc đã hiểu. Để nhân cách thứ hai xuất hiện cần phải có một sự đánh đổi.
Lâm Siêu trầm tư giây lát, sau đó lại khẽ lắc đầu, hắn tạm thời bỏ qua những suy nghĩ này. Đầu mối liên quan quá nhiều, nhất thời không có manh mối nào, nhưng cho dù như thế nào đi chăng nữa, thì Lâm Siêu vẫn không có cách nào biết được nguồn gốc cũng như lai lịch của nữ vương, hơn nữa cũng không phải là sinh vật bên trong di tích, mà lại trực tiếp xuất hiện trên trái đất?
Về điểm này có sự nghi ngờ rất lớn, dựa vào sự phát triển khoa học kỹ thuật của trái đất ở thời điểm này, quan tài kính xuất hiện ở dưới đáy hồ nước kia, chắc chắn sẽ bị con người phát hiện ra. Điều này chứng tỏ, quan tài kính mới chỉ vừa xuất hiện, có lẽ xuất hiện ở thời điểm virus bệnh độc xuất hiện, Lâm Siêu có cảm giác dường như có một người nào đó cố ý đặt quan tài thủy tinh ở nơi đó.
Nói đến sứ mệnh tìm và diệt Dẫn Đạo Giả, về điểu này có lẽ có một thế lực nào đó cố ý hủy diệt cơ hội tồn tại của loài người. Nghĩ đến đây, Lâm Siêu thấy sáng tỏ một điều là sứ mệnh của nữ vương có lẽ chính là hủy diệt sự tồn tại của loài người trên trái đất.
Lâm Siêu cũng không tiếp tục suy nghĩ nữa, vì hắn biết sẽ không lâu lắm mình sẽ đem những bí mật này khai mở ra hết. Hắn để mấy người Vưu Tiềm, Phạm Hương Ngữ tiếp tục đi thu thập nguồn năng lương tiến hóa Gen, còn mình đi tới khu vực giao phong với Hắc Giao, để tìm cổ thương.
Lâm Siêu thấy chất liệu làm thành cây Cổ thương này vô cùng kì lạ, trải qua chém giết quyết liệt như thế, lại không có bị tổn hại chút nào. Hắn thật sự không hiểu nổi, làm thế nào mà bên trong xã hội triểu Chu lại có khả năng rèn đúc ra một thanh thần binh như thế.
Bàn tay Lâm Siêu nắm chặt lấy cổ thương, sau đó nhanh chóng tham gia cùng mấy người Lâm Thi Vũ, Hắc Nguyệt thu thập nguồn năng lương Gen.
Bạch Tuyết luôn luôn đi sát phía sau Lâm Siêu, đôi mắt cô ấy chỉ có một màu xanh thẳm, trong suốt như thủy tinh, dùng ánh mắt tò mò quan sát hành động của mấy người bọn họ, rất nhanh sau đó, Bạch Tuyết cũng hiều ra được điều gì đó và cùng gia nhập vào đội ngũ tìm kiếm này.
Mấy người Lâm Siêu lúc đầu không để ý, coi như Bạch Tuyệt chỉ đang chơi đùa mà thôi, nhưng rất nhanh phát hiện ra tốc độ tìm kiếm và thu thập nguồn năng lương Gen của Bạch Tuyết thật là khủng bố.
Chỉ sử dụng một cánh tay, nhưng Bạch Tuyết có thể chính xác phát hiện ra vị trí của nguồn năng lượng tiến hóa Gen, hơn nữa cánh tay nàng vô cũng mạnh mẽ, chỉ dùng một tay mà có thể phá vỡ chọc thủng da thịt cứng rắn như sắt thép của lũ quái vật lấy được nguồn năng lượng tiến hóa. Da thịt của lũ quái vật này có độ cứng rắn tựa như kim loại thể nhưng dưới cánh tay trắng mịn nhỏ bé của nàng lại giống như đậu hũ vậy. Cánh tay nàng dễ dàng cắt đứt da thịt bọn chúng mà không có bất cứ một sự trở ngại khó khăn nào.
Điều này khiến cho khóe miệng của mấy người Lâm Siêu đang vất vả thu thập nguồn năng lượng tiến hóa Gen khẽ giật giật.
Ở đây thi thể quái vật chất cao như núi, Hoàng Kim Khuyển và Tiểu Thảo quái dị có thể tha hồ mà hưởng thụ, vì cơ hội được ăn no thỏa thuê như thế này không có nhiều, hai chúng nó rất nhanh đã ăn cho đến khi cái bụng no căng nhô cao, cái bụng của bọn chúng lúc này đã to như hai quả cầu, nằm im trên mặt đất khong cử động được, thế nhưng bọn chúng vẫn tiếp tục sử dụng móng vuốt cùng dây leo của mình, kéo thi thể quái vật ở bên cạnh mình ném vào trong miệng, nhai nhồm nhoàm, đợi thức ăn trong dạ dày mình tiêu hóa được một chút rồi lại tiếp tục nuốt xuống.
Từ phía xa, quân đội của căn cứ Viêm Hoàng nhìn thấy mối quan hệ của Lâm Siêu và Hứa Tư lệnh đã trở về trạng thái bình thường, bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm, vui mừng vì giữa hai bọn họ cuối cùng không có xuất hiện kết cục bi thảm nhất. Lúc này nhìn thấy mấy người Lâm Siêu đang trắng trợn tiến hành thu thập nguồn năng lượng tiến hóa Gen, trong lòng bọn họ cảm thấy vô cùng hâm mộ. Những con quái vật bị Lâm Siêu giết số lượng ít nhất 10 cho đén 20 nghìn con.
Tuy rằng đa số thể chất của bọn chùng không cao, thé nhưng đó là một số lượng vô cùng khổng lồ.
Trong lòng bọn họ tuy rằng rất thèm muốn, thế nhưng không có ai có đủ dũng khí dám tiến lên tranh đoạt hoặc đòi hỏi quyền lợi.
Dưới sự giúp đỡ của Bạch Tuyết, mấy người Lâm Siêu đã rất nhanh kết thúc quá trình thu thập, số lượng nguồn năng lượng tiến hóa Gen của Bạch Tuyết chiếm tám phần mười. Số lượng còn lại là của mấy người Lâm Siêu.
Số lượng nguồn năng lượng tiến hóa Gen đạt đến một con số vô cùng khổng lồ. Lâm Siêu lấy một ít nguồn năng lượng Gen có chất lượng tốt nhất nhét vào bên trong ba-lô đeo sau lưng của mình, còn lại một đống lớn để cho mấy người Hắc Nguyệt, Vưu Tiềm, Lâm Thi Vũ, Phạm Hương Ngữ lựa chọn. Số lượng nguồn năng lượng Gen ở cấp hai mươi còn lại chiếm số lượng vô cùng nhiều, Lâm Siêu để vào bao, để cho đội quân Hủ thi của Phạm Hương Ngữ cõng từng bao từng bao trên lưng.
Nhiệt độ thích hợp để nguồn năng lượng Gen giữ được chất lượng tốt nhất là dưới ba mươi độ C, ở dưới nhiệt độ ba mươi độ C có thể bảo quản được trong thời gian hai đến ba ngày. Nhưng nếu bảo quản bên trong tủ đá, thời gian bản quản có thế duy trì được nửa tháng, sau thời gian đó nguồn năng lượng Gen sẽ dần biến chất, hiệu quả giảm xuống, cho đến khi được một tháng chất lượng của nó sẽ biến mất, nó sẽ biến thành một đống thịt nát.
Lần này, Lâm Siêu muốn xây dựng căn cứ cho mình, những nguồn năng lượng Gen này sẽ cần phải được cất giữ bên trong nhà kho của căn cứ, những người có thành tích tốt sẽ có cơ hội trao đổi nguồn năng lượng tiến hóa để sử dụng.
Số lượng nguồn năng lượng Gen vô cùng nhiều, cho dù là đồ dự trữ bên trong những nhà kho trong căn cứ Viêm Hoàng cũng không thể nào so sánh được.
Lâm Siêu sau khi hoàn thành việc thu thập nguồn năng lượng Gen, hắn tiến hành thu thập một số nguyên liệu quý hiếm trên cơ thể của Hắc Giao cùng với những con quái vật khổng lồ khác. Đợi cho đến khi tiến vào được lò luyện binh khí bên trong di tích Atlantic, hắn sẽ dùng những nguyên liệu này chế tạo ra vũ khí hoặc áo giáp, dùng những tài liệu này, kết hợp với Nguyệt Kim tìm thấy ở bên trong cơ thể của Địa Long thú, hắn nhất định có thể chế tạo ra được những vật phẩm vô cùng cường đại.
Làm xong những chuyện này, Lâm Siêu nói với Hứa Tư lệnh:
"Thi thể của những con quái vật còn lại, tôi sẽ giao cho ông, nếu không cần thì hãy tiến hành tiêu hủy, đừng để cho những con quái vật khác ăn được."
"Tôi sẽ giúp cậu bảo quản."
Hứa Tư lệnh mỉm cười trả lời, vẻ mặt ông hiền hòa, mỉm cười nói:
"Thủ hạ của cậu có một con chó Hoàng Kim cùng với một cái cây quái dị, đều cần dùng thi thể của lũ quái vật này mà tiến hóa, ở đây có vài con quái vật khổng lồ, tôi sẽ cho người tiến hành thu thập máu thịt để tiến hành nghiên cứu, những thứ còn lại sẽ cho người chở về căn cứ, bảo quản bên trong kho lạnh, chờ khi nào cậu có thời gian thì quay lại lấy."
"Cảm ơn!"
Lời cảm ơn xuất phát từ tận đáy lòng Lâm Siêu.
"Đây là việc nên làm, khi nào cậu tìm được vị trí thích hợp để xây dựng căn cứ thì nói cho tôi một tiếng, tôi sẽ phái người tới giúp cậu xây dựng căn cứ."
Hứa Tư lệnh mỉm cười nói.
"Ừm"
Lâm Siêu gật đầu cảm ơn.
Sau khi từ biệt Hứa Tư lệnh, Lâm Siêu mang theo mấy người Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ, Phạm Hương Ngữ, Bạch Tuyết và Vưu Tiềm, cùng với Hoàng Kim Khuyển và Tiểu Thảo quái dị đi về hướng Ích Châu.
"Lão đại, chúng ta đi đâu vậy?"
Vưu Tiềm thò tay vào trong ba lô bốc một nắm nguồn năng lượng Gen cho vào mồm vừa nhai vừa hỏi Lâm Siêu.
Mấy người Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ, Phạm Hương Ngữ cũng đồng dạng nhìn về phía hắn.
Thân phận của Phạm Hương Ngữ đã bị tiết lộ, đồng thời đã gây ra sự chú ý cho một con Hủ thi có thực lực vô cùng mạnh mẽ. Con Hủ thi này chắc chắn sẽ tìm mọi cách để tiêu diệt Phạm Hương Ngữ.
Mấy ngày sau đó, bọn họ liên tục đụng độ với những con quái vật mạnh mẽ, tuy rằng mấy người còn lại không để ý đến chuyện này, thế nhưng đối với vấn để phương hướng khiến cho họ thắc mắc vô cùng.
"Đi đến Ích Châu, xây dựng căn cứ của chúng ta."
Lâm Siêu bình tĩnh nói, hắn hiện tại đã không còn là một kẻ lang thang không nhà, nhất định sẽ phải tìm cho mình một chỗ ở yên ổn, hơn nữa bởi vì quan hệ với Phạm Hương Ngữ nhất định sẽ làm cho lũ Hủ thi tức giận. Đợi một thời gian nữa trên trái đất xuất hiện ba đại tộc quần thể gồm loài người, Hủ thi, quái vật. Ba đại tộc này sẽ tạo thành thế chân vạc, thống trị địa cầu, Đến lúc đó Phạm Hương Ngữ sẽ bị tất cả sinh vật trên thế giới truy sát.
Đến lúc đó, kể cả căn cứ của nhân loại cũng không dám chứa chất bọn họ, không có một căn cứ nhân loại nào có đủ can đảm để chống lại những đội quân khổng lồ của Hủ thi.
Thậm chí nhân loại chẳng những sẽ bài xích bọn họ, còn sẽ tìm cách ám hại, bán đứng…
Lâm Siêu không thể cứ gặp bất cứ một căn cứ nhân loại nào lại ra tay giết chóc, mà hắn cũng không có khả năng cứ mãi tiếp tục sinh tồn ở hoang dã. Chất lượng cuộc sống ở ngoài hoang dã cũng không so sánh được bên trong căn cứ. Hắn đã trùng sinh một lần, nếu không thể khiến cho cuộc sống của mình trở nên sung sướng, thoải mái hơn kẻ khác, thì không bằng lựa chọn tự sát đi.
Về phần thực lực của căn cứ Viêm Hoàng.
Vẫn còn quá yếu, kể cả bọn họ đồng ý bảo hộ hắn, cũng không thể nào so sánh được với thế lực khác.
Chính vì vậy, Lâm Siêu nhất định phải xây dựng căn cứ của mình, như vậy mới có thể giải quyết được nỗi lo lắng sau này, yên tâm ở bên ngoài hoang dã tiếp tục phiêu lưu. Hơn nữa, hắn chẳng những muốn xây dựng căn cứ cho chính mình, còn muốn xây dựng thành công một tòa căn cứ mạnh nhất trên thế giới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]