Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Chu Cường

Khi Khải chạy đi gọi người thì Lâm Siêu cùng với Ngô đã tiến vào trong đấu trường.

Gương mặt, dáng người của Ngô không ghồ ghề, cục mịch như những người Titan khác, mà rất cân đối, hắn mở miệng ngại ngùng nói:

“Nếu như ngươi sử dụng tới sức mạnh vừa nãy, ta khẳng định không thể đánh lại. Thế nhưng ta có một bộ pháp, nếu như ngươi có thể đuổi kịp, ta sẽ chịu thua.”

“Ừm!”

Lâm Siêu gật đầu.

Ngô hít một hơi thật sâu, vẻ mặt chăm chú, thả lỏng cơ thể, sau đó hạ thấp trọng tâm, điều chình hô hấp, đột nhiên cả người hắn biến mất.

Vút!

Bóng người nhanh như chớp giật.

Ngoại trừ Antonia và một số ít người nhìn thấy thì những người còn lại trong đấu trường vô cùng sửng sốt khi thấy Ngô đột nhiên biến mất, chỉ còn lại mình Lâm Siêu.

Hai mắt Lâm Siêu hơi nheo lại, tiến vào trạng thái hoàng kim, thị giác tăng gấp đôi, bắt được chuyển động của một bóng người. Bóng người đó đang không ngừng chạy vòng quanh đấu trường. Thân hình cao lớn bảy, tám mét mà di chuyên vô cùng linh hoạt như một con cá đang bơi trong nước. Thân thể dường như không có trọng lượng, mũi chân hơi chạm xuống mặt đất một cái là cơ thể bắn vụt đi mấy chục mét.

Ánh mắt của Lâm Siêu đã khóa chặt bóng người Ngô, bàn chân của hắn bước về phía trước một bước.

Vút!

Ngay lập tức, bóng người của Lâm Siêu biến mất.

Không tới năm giây, Lâm Siêu đã đuổi tới sát sau lưng Ngô, ngay khi bàn tay của Lâm Siêu chuẩn bị chạm được vào người của Ngô, thì hai chân của hắn đột ngột chuyển hướng. Sau đó, hắn dùng một tư thế khó mà tin được, cả người lướt ngang qua một bên.

Không tới nửa giây.

Lâm Siêu đã bị bỏ lại.

Hấp!

Lâm Siêu dừng lại. Nhìn về hướng Ngô vừa biến mất, thì phát hiện ra lúc này Ngô đang dừng lại cách hắn nghìn mét, dường như muốn nghỉ để lấy lại sức. Vẻ mặt của Ngô tươi cười, khí tức vững vàng, không bởi vì việc dừng lại đột ngột mà cảm thấy có gì ngoài ý muốn.

“Bộ pháp cận chiến cấp B?”

Lâm Siêu hơi kinh ngạc, không nghĩ tới người thiếu niên của tộc Titan này lại nắm giữ kỹ năng cận chiến cấp B. Chuyện này vô cùng bất ngờ, sở hữu một cận vệ có năng lực cận chiến cấp B có giá trị lớn hơn nhiều so với một cận vệ có thể chất một trăm lần.

Thể chất có thể từ từ mà bồi dưỡng.

Chỉ cần có đủ tài nguyên, thì thể chất sẽ nhanh chóng tăng lên, có thể tiến hóa đến cực hạn.

Thế nhưng, kỹ năng cận chiến không dễ dàng như vậy. Kỹ năng cận chiến cần phải trải qua một quá trình tập luyện gian khổ, mới có thể nắm giữ. Hơn nữa, muốn luyện đến cấp độ đại sư thì không phải chỉ cần khắc khổ và nỗ lực là đủ. Mà phương diện này còn cần có thiên phú hoặc ngộ tính cao.

Một Tiến Hóa Giả cấp sáu nắm có kỹ năng cận chiến cấp B, có thể dễ dàng giết chết một trăm Tiến Hóa Giả cấp sáu khác.

Nếu như kỹ năng cận chiến đạt cấp A, có thể trong vòng vây của một nghìn Tiến Hóa Giả cùng cấp, giết chết bọn họ rồi ung dung rời đi.

Tổng hợp sức chiến đấu của một người có thể phân làm ba loại: Kỹ năng cận chiến, năng lực, thể chất!

Trong ba kỹ năng này thì thể chất không phải là kỹ năng quan trọng nhất, nhưng lại là kỹ năng trọng yếu nhất. Vì nếu như thể chất của mình vượt xa đối thủ, có thể dùng sức mạnh của mình nghiền ép đối thủ. Thế nhưng, ở tình huống khi thể chất ngang nhau, thì phải so sánh năng lực và kỹ năng cận chiến.

Năng lực là trời sinh, không có cách nào thay đổi.

Thế nhưng kỹ năng cận chiến thì cần phải không ngừng nỗ lực, khắc khổ rèn luyện!

Nếu như kỹ năng cận chiến mạnh hơn người khác, thì cho dù là Tiến Hóa Giả phổ thông cũng có khả năng chiến thắng Tiến Hóa Giả đặc thù. Thậm chí có thể chiến thắng được cả Tiến Hóa Giả đã trải qua tiến hóa nhiều lần.

“Thực sự là nhặt được của báu.”

Lâm Siêu cười thầm trong bụng, bàn chân phát lực, lần thứ hai đuổi theo.

Vút!

Chỉ mấy giây sau, dưới sự truy đuổi không ngừng của Lâm Siêu, Ngô lần thứ hai thay đổi phương hướng. Nhưng Lâm Siêu phản ứng rất nhanh, cũng chuyển hướng tiếp tục đuổi sát sau lưng Ngô.

Ngô vô cùng bất ngờ, hắn không ngờ rằng Lâm Siêu có thể bắt kịp tốc độ của hắn. Không có một người bình thường nào trong tộc của hắn có thể nắm giữ kỹ xảo của bộ pháp này, bằng cách khéo léo lợi dụng lực đấy của không khí và lực hút của mặt đất. Hơn nữa, việc thay đổi phương hướng đột ngột là sẽ làm nhiễu loạn phán đoán của Lâm Siêu.

Lúc này, Lâm Siêu đột nhiên tăng tốc, khoảng cách giữa hắn và Ngô ngày càng kéo lại gần.

Gần đến mức mà bàn tay của Lâm Siêu có thể chạm được vào người Ngô.

Nhưng bộ dạng của Lâm Siêu không hề gấp gáp mà chỉ theo sát sau lưng Ngô.

Hấp!

Ngô dừng lại, thở hồng hộc, toàn thân mồ hôi nhễ nhai.

“Ta chịu thua.”

Ngô có chút ủ rũ, nói:

“Trong bộ lạc không có ai có thể đuổi kịp ta, ngươi là người đầu tiên. Bộ pháp di chuyển của ngươi còn ảo diệu hơn so với ta. Ta sẽ đi theo ngươi ra ngoài.

Lâm Siêu khẽ gật đầu, rồi nghiêng đầu nhìn về một khoảng đất trống cách hắn sáu mươi, bảy mươi mét, nói:

“Nếu đã đến, cần gì phải ẩn ẩn núp núp?”

“Ồ? Ngươi có thể nhìn thấy ta?”

Mảng không khí ở khu đất đó đột nhiên chấn động, từ bên trong không khí một người nữ Titan thân cao ba mét đột nhiên hiện ra. Dựa vào hình dáng, gương mặt thì có phần nhanh nhẹn hơn so với người khác. Nữ Titan đó mặc trang phục được làm từ thực vật, dùng ánh mắt hứng thú đánh giá Lâm Siêu.

“Ly?”

Ngô giật mình nói:

“Ngươi đến từ lúc nào?”

“Vừa tới.”

Ly đánh giá Lâm Siêu từ trên xuống dưới, cảm thấy vô cùng thú vị, cái nhìn giống như đang quan sát con mồi bé nhỏ, hai mắt híp lại nói:

“Ngươi có thể đuổi kịp Ngô, xem ra Khải nói ngươi dùng một quyền để đánh bại Gai cũng không phải giả. Hơn nữa, còn có thể nhìn thấu năng lực tiềm hành của ta. Tuy ta vẫn chưa thực sự sử dụng kỹ năng của mình. Thế nhưng, người bình thường không có cách nào phát hiện ra, riêng những điểu này ngươi có đủ tư cách để ta đi theo. Có điều, ta có ba yêu cầu.”

“Yêu cầu?”

Hai mắt Lâm Siêu hơi nhíu lại.

“Không sai, nếu như ngươi không đáp ứng, cho dù có đánh bại ta, ta cũng sẽ không theo ngươi.”

Trên mặt Ly lộ vẻ kiêu ngạo.

“Nói ra yêu cầu của ngươi đi.”

Lâm Siêu bình tĩnh nói.

“Điều đầu tiên, là ngươi không được cưỡng ép ra lệnh cho ta, để ta đi làm những việc nguy hiểm, ảnh hưởng đến tính mạng.”

Ly nhìn Lâm Siêu, nói:

“Có thể làm được không?”

“Được.”

Lâm Siêu gật đầu nói, nếu như không phải tình huống đặc biệt, hắn đương nhiên sẽ không muốn mất đi một thân vệ Titan.

“Điều thứ hai, phải cho ta sự tự do nhất định, không phải lúc nào ta cũng phải đi theo làm tùy tùng của ngươi, ta có sở thích của mình, muốn làm những việc mình muốn, có thể làm được không?”

“Được.”

Lâm Siêu gật đầu, hắn lựa chọn ba thân vệ người Titan này, chủ yếu là muốn lưu bọn họ ở căn cứ, bình thường đều rất tự do. Trừ phi có quái vật tấn công căn cứ hoặc căn cứ khác tấn công, mới cần những người Titan này hỗ trợ.

“Rất tốt, điều thứ ba, nếu như ta nhớ bộ lạc, ngươi phải đáp ứng cho ta trở về nơi này một thời gian, đương nhiên ta sẽ không ở lại quá lâu.”

Ly nghiêm túc chăm chú nhìn Lâm Siêu, nói:

“Được.”

Lâm Siêu nhanh chóng đáp ứng.

“Thật thoải mái, vậy thì cứ vui vẻ quyết định như vậy đi.”

Vẻ mặt Ly tươi cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.