Dịch giả: Chu Cường
"Là người may mắn sống sót như chúng ta?"
Diêu Trọng nhìn qua, thở phào nhẹ nhõm:
"Chỉ có hai người, không phải là bạo dân, có lẽ bọn họ bị tiếng súng của chúng ta hấp dẫn."
"Tại sao lại có một đứa trẻ con."
Cô gái trẻ kinh ngạc, nói:
"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một đứa trẻ con may mắn sống sót. Không biết nó làm thế nào để có thể sống sót được, còn người thanh niên kia có lẽ là anh trai của nó. Tình cảm hai anh em thật là tốt, trong hoàn cảnh này mà không nỡ bỏ rơi nó."
"Mọi người nhìn kìa."
Cậu thiếu niên mười bảy tuổi bỗng nhiên thấp giọng nói:
"Ba-lô của bọn họ đều căng phồng, hơn nữa ba-lô của đứa trẻ kia lại lớn như vậy. Bên trong khẳng định chứa rất nhiều đồ ăn."
"Lão Diêu."
Một người thanh niên khác nhìn Diêu Trọng, ý tứ trong mắt rất rõ ràng…Có muốn ra tay cướp bóc hay không?
Diêu Trọng cảm thấy có chút do dự, nếu như hai người kia là người trưởng thành, hắn sẽ đồng ý ngay lập tức. Thế nhưng, trong hai người kia lại có một đứa bé. Nhìn đứa bé có vẻ ngoài nhếch nhác bẩn thỉu kia, khiến hắn không khỏi cảm thấy chạnh lòng khi nghĩ tới đứa con trai năm tuổi của mình đã chết vì tai nạn.
"Buông tha cho bọn họ đi, có thể sống được đến hiện tại cũng không dễ dàng gì."
Diêu Trọng lắc đầu nói.
"Buông tha?"
Cậu thiếu niên trẻ sửng sốt, cứ nghĩ Diêu Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-khai-mat-the/3156375/quyen-7-chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.